讲说宣扬。
引 《阿惟越致遮经·声闻品》:“覩法不去远,佛之所讲扬,彼法亦不近,是故无所猗。”唐•道宣 《续高僧传·义解二·昙准》:“庐江 何点、彭城 刘繒,并到房接足,伸其戒誥,讲扬相继,成其业者二百餘人。”
讲 [ jiǎng ] 1. 说,谈。如 讲话。讲叙。2. 把事情和道理说出来。如 讲说。讲学。讲武。讲演。讲义。讲师。讲坛。3. 注重某一方面,并设法使它实现。如 讲求。讲团结。4. 和解:“而秦未与魏~也”。5. 商量,商议。如 讲价儿。讲条件。[更多解释]
扬 [ yáng ] 1. 簸动,向上播散。如 扬水。扬场( cháng )。扬汤止沸。2. 高举,向上。如 扬手。扬帆。趾高气扬。扬眉吐气。3. 在空中飘动。如 飘扬。4. 称颂,传播。如 扬言。扬威。颂扬。扬弃。扬名。5. 姓。[更多解释]
yăn jiăng
jiăng zuò
yì yáng dùn cuò
jiăng tái
yáng méi tǔ qì
jiăng huà
fā yáng
hóng yáng
jiăng jiū
jiăng shù
zhǐ gāo qì yáng
zàn yáng
xuān jiăng
jiăng jiě
biăo yáng
xuān yáng
jiăng kè
piāo yáng
fēi yáng
áng yáng
zhāng yáng
jiăng shòu
jiăng qiú
jiăng yăn
jiăng xué
shàng yáng
yáng yán
jiăng lǐ
sòng yáng
tīng jiăng
yōu yáng
fèi fèi yáng yáng
qí mào bù yáng
yào wǔ yáng wēi
fā yáng guāng dà
yáng cháng bì duăn
yáng cháng ér qù
fēn fēn yáng yáng
fēn dào yáng biāo
wǔ jiăng sì měi
jī zhuó yáng qīng
fēi yáng bá hù
chòu míng yuăn yáng
míng yáng sì hăi
yáng tāng zhǐ fèi
yáng yáng
xǐ yáng yáng
hè hè yáng yáng
yáng yáng dé yì
yáng yáng zì dé
hú mái hú yáng
dé yì yáng yáng
yì qì yáng yáng
shén qì yáng yáng
jiăng xìn xiū mù
wǒ wǔ wéi yáng
jī fù băo yáng
mán bù jiăng lǐ
jiăng táng
duì jiăng jī
讲扬的拼音是:jiăng yáng点击 图标播放讲扬的发音。