《易·干》:“上九,亢龙有悔。”孔颖达疏:“上九,亢阳之至,大而极盛,故曰亢龙,此自然之象。”后因以“龙亢”指一种亢阳之气、刚烈之气。
后因以“龙亢”指一种亢阳之气、刚烈之气。
引 《易·乾》:“上九·亢龙有悔。”孔颖达 疏:“上九,亢阳之至,大而极盛,故曰亢龙,此自然之象。”唐•白居易 《哭刘敦质》诗:“龙亢彼无悔,蠖屈此不伸。”
龙 [ lóng ] 1. 传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 龙舟。龙灯。龙宫。龙驹(骏马,喻才华出众的少年)。画龙点睛。龙蟠虎踞。2. 古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐龙。3. 封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 龙颜。龙体。龙袍。4. 姓。[更多解释]
亢 [ kàng ] 1. 高,高傲。如 高亢。不亢不卑。2. 极度,非常。如 亢旱。亢奋。3. 抗,匹敌。如 亢礼。亢衡。4. 星名,二十八宿之一。5. 姓。[更多解释]
lóng tóu
lái lóng qù mài
shā lóng
yè gōng hào lóng
chē shuǐ mă lóng
kǒng lóng
lóng zhōu
lóng fēi fèng wǔ
kàng fèn
gāo kàng
lóng zhōng
shēng lóng huó hǔ
bù bēi bù kàng
lăo tài lóng zhōng
lóng téng hǔ yuè
bǐ zǒu lóng shé
hóng lóng
huà lóng diăn jīng
păo lóng tào
yī tiáo lóng
yào diàn lóng
wàng zǐ chéng lóng
yú lóng hùn zá
cáng lóng wò hǔ
qún lóng wú shǒu
chéng lóng pèi tào
băi lóng mén zhèn
chéng lóng kuài xù
lóng zhēng hǔ dòu
hǔ jù lóng pán
lóng tán hǔ xué
kàng kàng
bù kàng bù bēi
huó lóng huó xiàn
lóng zǐ lóng sūn
yī lóng yī shé
yī lóng yī zhū
fú lóng fèng chú
lóng yuè fèng míng
rén zhōng zhī lóng
xiáng lóng fú hǔ
yī shì lóng mén
pān lóng fù fèng
hēi lóng jiāng
shuǐ lóng tóu
lóng juăn fēng
lóng jǐng chá
wū lóng chá
biàn sè lóng
lóng mén zhèn
dú yăn lóng
lóng shé lán
dú lóng zú
lóng hǔ dòu
lóng xū cài
lóng zhăo huái
lóng xū miàn
lǐ yú tiào lóng mén
jiāo lóng dé yún yǔ
jiāo lóng shī yún yǔ
龙亢的拼音是:lóng kàng点击 图标播放龙亢的发音。