休美貌。语本汉扬雄《太玄·交》:“物登明堂,矞矞皇皇。”司马光集注引陆绩曰:“矞皇,休美貌。”
辉煌;光辉。
神名。
休美貌。
引 语本 汉•扬雄 《太玄·交》:“物登明堂,矞矞皇皇。”司马光 集注引 陆绩 曰:“矞皇,休美貌。”清•钮琇 《觚賸续编·圣武成功诗》:“京江 张公、新城 王公,各有凯歌数十首,矞皇肃穆,盛世元音。”
引 《南齐书·萧颖胄传》:“天地为之矞皇,山渊以之崩沸。”清•赵翼 《寄题怀杜阁》诗:“我来偶披捡,潜采耀矞皇。”
引 《汉书·司马相如传下》:“左 玄冥 而右 黔雷 兮,前 长离 而后 矞皇。”颜师古 注引 服虔 曰:“皆神名也。”
盛美的样子。
引 语本汉·扬雄《太玄经·卷二·交》:「物登明堂,矞矞皇皇。」
引 汉·司马相如〈大人赋〉:「左玄冥而右黔雷兮,前长离而后矞皇。」
矞 [ yù ] 1. 彩云,古人认为祥瑞:“云则五色而为庆,三色而成~。”2. 以锥穿物。3. 溢出。矞 [ xù ] 1. 惊飞;惊恐:“凤以为畜,故鸟不~。”矞 [ jué ] 1. 古同“谲”,诡诈:“~宇嵬琐。”[更多解释]
皇 [ huáng ] 1. 君主,亦指神话传说中的神。如 皇帝。皇后。皇宫。皇储(已确定的皇位继承人)。皇权。2. 大。如 皇皇巨著。冠冕堂皇。3. 对先代的敬称。如 皇考(对亡父的尊称)。4. 同“遑”,闲遐。5. 同“惶”,恐惧。6. 姓。[更多解释]
huáng dì
huáng hòu
huáng jiā
tiān huáng
huáng gōng
cāng huáng
táng huáng
táng ér huáng zhī
fù lì táng huáng
guān miăn táng huáng
lăo huáng lì
tài shàng huáng
tǔ huáng dì
ér huáng dì
huáng qīn guó qī
sān huáng wǔ dì
huáng tiān hòu tǔ
zhāng huáng shī cuò
huáng huáng
yù yù
jí jí huáng huáng
cāng cāng huáng huáng
huáng huáng jí jí
huáng huáng yù yù
huáng huáng hòu dì
yuán yuán huáng dì
tài huáng tài hòu
táng zāi huáng zāi
rén xīn huáng huáng
chī huáng liáng
yù huáng dà dì
shān gāo huáng dì yuăn
tiān gāo huáng dì yuăn
huáng gū tún shì jiàn
sān shí liù yù huáng
tài shàng xuán yuán huáng dì
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
huáng tiān wú qīn , wéi dé shì fǔ
huáng shàng
huáng yé
shā huáng
qín shǐ huáng
huáng fǔ
huáng shàng jiā
jiào huáng
huáng zú
huáng chéng
nǚ huáng
sān huáng
huáng chà
huáng tài zǐ
huáng qīn
huáng zǐ
huáng shì
huáng guān
huáng wèi
huáng quán
huáng liáng
băo huáng
矞皇的拼音是:yù huáng点击 图标播放矞皇的发音。