亦作“骄”。亦作“骄吝”。
骄傲而吝啬。语出《论语·泰伯》:“如有周公之才之美,使骄且吝,其余不足观也已。”
亦作“骄恡”。骄傲而吝啬。
引 语出《论语·泰伯》:“如有 周公 之才之美,使骄且吝,其餘不足观也已。”晋•葛洪 《抱朴子·疾谬》:“余愿世人改其无检之行,除其骄吝之失,遣其夸矜尚人之疾,絶息嘲弄不典之言。”唐•张说 《赠别杨炯箴》:“才勿骄恡,政勿烦苛。”清•杜岕 《思贤篇送荔轩还京师》:“康衢本平坦,骄吝涂乃窄。”范文澜 蔡美彪 等《中国通史》第三编第二章第六节:“唐玄宗 变通‘礼闻来学,不闻往教’的惯例,选名儒就寓邸授经,满足使者的要求,不因国家强盛而表现骄吝。”
骄 [ jiāo ] 1. 马壮健。2. 自满,自高自大,不服从。如 骄傲。骄气。骄恣。骄横( hèng )。骄矜。骄纵。3. 猛烈。如 骄阳。[更多解释]
吝 [ lìn ] 1. 当用的财物舍不得用,过分爱惜。如 吝惜。悭吝。吝啬(小气)。2. 耻辱:“得之不休,不获不~”。[更多解释]
lìn sè
jiāo yáng
jiāo yáng sì huǒ
jiāo ào
jiāo hèng
jiāo jīn
qiān lìn
jiāo qì
jiāo zòng
lìn sè guǐ
jiè jiāo jiè zào
tiān zhī jiāo zǐ
jiāo shē yín yì
jiāo jiāo
bù jiāo bù zào
bǐ lìn fù méng
fù guì jiāo rén
jiāo bīng bì bài
jiāo ào zì măn
pín ér wú chăn , fù ér wú jiāo
bù lìn
jiāo rén
lìn xī
xī lìn
xū jiāo
xiē jiāo
jiāo zào
jiāo yì
jiāo duò
jiāo zì
pín jiàn jiāo rén
bǐ lìn
jiāo zhě bì bài
bù lìn zhǐ jiào
bù lìn cì jiào
jiāo dù
wú jiāo
jìn jiāo
jiāo tān
jiāo ào zì dà
tài ér bù jiāo
jiāo zǐ
jiāo màn
jiē jiāo
jiāo jiăn
zì suī jiāo hèng
jiāo cuì
jiāo wěn
jiāo měng
hěn jiāo
jiāo hěn
zhàn lìn
jiāo dài
jiāo shē yín yí
jiāo tai yín zhuàng
jiāo tà
sè lìn
qiè lìn
jiāo yíng
骄吝的拼音是:jiāo lìn点击 图标播放骄吝的发音。