玉制的笛子。
笛子的美称。
指笛声。
引 《西京杂记》卷三:“秦 咸阳宫 有玉笛长二尺三寸,二十六孔。吹之则见车马山林,隐隐相次,息亦不见,名曰:昭华之琯。”
引 唐•李白 《春夜洛城闻笛》诗:“谁家玉笛暗飞声,散入春风满 洛 城。”宋•辛弃疾 《临江仙·醉宿崇福寺》词:“莫向空山吹玉笛,壮怀酒醒心惊。”清•蒲松龄 《聊斋志异·凤仙》:“刘 视牀头乐具毕备,遂取玉笛请为翁寿。”
引 明•高濂 《玉簪记·情见》:“听玉笛惊春怨,此际愁肠千万段。”清•袁枚 《随园诗话补遗》卷三引 石学仙 《过故居》诗:“风迴玉笛夕阳斜,谁傍山阳谱落花。”
玉 [ yù ] 1. 石头的一种,质细而坚硬,有光泽,略透明,可雕琢成工艺品。如 玉石。玉器。玉玺(君主的玉印)。抛砖引玉。金玉良言。玉不琢,不成器。2. 美,尊贵的,敬辞。如 玉泉。玉液(美酒)。玉言。玉姿。玉照(敬称别人的照片)。玉宇(a。天空;b。瑰丽的宫阙殿宇)。亭亭玉立。金科玉律。金玉其外,败絮其中。3. 姓。[更多解释]
笛 [ dí ] 1. 管乐器名,通常是竹制的,有八孔,横着吹奏。如 笛子。长笛。短笛。笛膜。2. 响声尖锐的发音器。如 汽笛。警笛。[更多解释]
yù mǐ
tíng tíng yù lì
pāo zhuān yǐn yù
yù lì
jīn yù
yù sè
rú huā sì yù
bīng qīng yù jié
xiăo jiā bì yù
yù shí jù fén
jīn tóng yù nǚ
jīn kē yù lǜ
jīn zhī yù yè
jǐn yī yù shí
lián xiāng xī yù
qióng lóu yù yǔ
jīn yù liáng yán
jīn kǒu yù yán
zhū yuán yù rùn
yù jié bīng qīng
bīng jī yù gǔ
yù tíng tíng
yù xiān xiān
yīng yīng yù lì
zì zì zhū yù
găi yù găi bù
găi bù găi yù
găi yù găi xíng
năi yù năi jīn
yù mǐ hū hū
bīng qīng yù rùn
jīng jīn liáng yù
kūn shān piàn yù
liáng jīn měi yù
pú yù hún jīn
shǒu shēn rú yù
yù jié sōng zhēn
nìng wéi yù suì , bù wéi wă quán
hóu fú yù shí
xuàn yù gǔ shí
qióng jiāng yù yè
wăn xiāng yù
yù mǐ miàn
hàn bái yù
yù shǔ shǔ
yù mǐ míng
yù lán piàn
yù huáng dà dì
jiān jiā yǐ yù shù
bái yù lián huā bēi
bái yù lián huā zhăn
dí kă ér zuò biāo
qīng mén lǜ yù fáng
sān shí liù yù huáng
yù băn shí sān xíng
yù băn tài yǐ chuán
yù dòng xiān yuán tú
yù míng táng sì mèng
yù nǚ dăo liàn zhēn
yù nǚ xǐ tóu pén
玉笛的拼音是:yù dí点击 图标播放玉笛的发音。