犹指教。
引 唐•玄奘 《大唐西域记·信度国》:“时有罗汉……现大神通,示希有事,令众信受,渐导言教。诸人敬悦,愿奉指诲。”清•刘大櫆 《乌程闵君墓志铭》:“故凡承其指诲者,多举於乡。”
指 [ zhǐ ] 1. 手伸出的支体(脚趾亦作“脚指”)如 手指。巨指(大拇指)。指甲。指纹。指印。屈指可数。2. 量词,一个手指的宽度。如 下了三指雨。3. (手指或物体尖端)对着,向着。如 指着。指画。指南针。指手画脚。4. 点明,告知。如 指导。指引。指正。指责。指控(指名控告)。指摘。指挥。指日可待。5. 直立,竖起。如 令人发( fà )指(形容极为愤怒)。6. 意向针对。如 指标。指定。7. 古同“旨”,意义,目的。[更多解释]
诲 [ huì ] 1. 教导,明示。如 教诲。诲人不倦。[更多解释]
zhǐ huī
zhǐ biāo
zhǐ lù wéi mă
shǒu zhǐ
zhǐ shù
jiào huì
zhǐ nán
zhǐ tou
zhǐ lìng
jiè zhǐ
zhǐ zhēn
zhǐ jiă
zhǐ wén
shí zhǐ
zhōng zhǐ
zhǐ chū
zhǐ dăo
zhǐ shì
zhǐ dìng
zhǐ zé
zhǐ yǐn
zhǐ míng
zhǐ wàng
zhǐ diăn
zhǐ kòng
zhǐ shǐ
zhǐ pài
zhǐ xiàng
qū zhǐ kě shǔ
shǒu qū yī zhǐ
lìng rén fà zhǐ
zhǐ rì kě dài
yí zhǐ qì shǐ
tán zhǐ zhī jiān
huì rén bù juàn
liăo rú zhǐ zhăng
zhǐ shǒu huà jiăo
zhǐ míng dào xìng
zhǐ sāng mà huái
zhǐ huī ruò dìng
qiān fū suǒ zhǐ
zhǐ fù wéi hūn
shí zhǐ lián xīn
zhǐ zhǐ chuō chuō
zhǐ zhǐ diăn diăn
zhǐ zhǐ shuò shuò
zhūn zhūn jiào huì
huì dào huì yín
huì yín huì dào
shǐ bì shǐ zhǐ
zhǐ kōng huà kōng
zhǐ shù hán shù
shí zhǐ xiān xiān
zhǐ tiān shì rì
mù zhǐ qì shǐ
héng jiā zhǐ zé
zhǐ dăo yuán
zǒng zhǐ huī
zhǐ huī yuán
dà mǔ zhǐ
指诲的拼音是:zhǐ huì点击 图标播放指诲的发音。