气势广大貌;广阔无边貌。
引 《新唐书·文艺传上·杜甫传赞》:“至 甫,浑涵汪茫,千汇万状,兼古今而有之。”宋•宋祁 《宋景文公笔记·考古》:“余谓佛,西方之达人也,其言汪茫漫诞,贯生死鬼神,无有滨涯。”清•刘大櫆 《漱润楼记》:“湖水汪茫,田塍如画。”
汪 [ wāng ] 1. 深广。如 汪洋大海。2. 液体聚集在一个地方。如 地上汪着水。汪汪(①眼里充满眼泪的样子;②象声词,形容狗叫声)。3. 量词,用于液体。如 一汪水。4. 姓。[更多解释]
茫 [ máng ] 1. 模糊不清,对事理全无所知。如 茫然。茫昧。2. 遥远,面积大,看不清边沿。如 茫茫。茫漠。渺茫。[更多解释]
miăo máng
mí máng
máng rán
máng máng
cāng máng
wāng yáng
wāng wāng
wēi máng
bái máng máng
shuǐ wāng wāng
róng róng wāng wāng
máng wú tóu xù
máng rán ruò shī
yóu wāng wāng
wù máng máng
hēi máng máng
lèi wāng wāng
hàn wāng wāng
lǜ wāng wāng
mì máng máng
miăo miăo máng máng
xiōng xiōng máng máng
máng máng kǔ hăi
lèi yăn wāng wāng
kǔ hăi máng máng
yăn lèi wāng wāng
chóu sī máng máng
liăng lèi wāng wāng
máng rán bù zhī suǒ cuò
wāng jīng wèi
hào máng
xiōng máng
máng hū
máng dàng
máng làng
máng mán
máng mèi
máng mò
máng miăo
máng rú
máng zhào
máng yáng
chún máng
hàng máng
dàn máng
hóng máng
hùn máng
huāng máng
hún máng
hūn máng
măng máng
míng máng
汪茫的拼音是:wāng máng点击 图标播放汪茫的发音。