推敲诗句。诗谜的一种。又称打诗宝。
推敲诗句。
引 元•张可久 《小桃红·忆疏斋学士郊行》曲:“飞梅和雪洒林梢,花落春颠倒,驴背敲诗暮寒峭。”清•任曾贻 《百字令》词:“貰酒当罏,敲诗午夜,弹指成今昔。”
诗谜的一种。又称打诗宝。
引 清•张焘 《津门杂记·敲诗》:“以纸条约四五寸长者,摘録时下新刻诗句,於句中隐去一字,注於纸尾,用信套笼插。即在诗句之旁,添拟大意相通者四字,并纸尾原字则为五。另摊方纸於桌,划为五度,以便押钱。射中者每一文赔三文。其五字中,大抵极不通者即其所隐之字也。向惟考试时为多,输赢亦甚微细。今则到处皆是,围绕争射者颇不乏人,託名风雅,实则赌博也。”
敲 [ qiāo ] 1. 打,击。如 敲打。敲击。敲诈。敲边鼓(喻从旁帮人说话)。敲门砖。敲骨吸髓。旁敲侧击。[更多解释]
诗 [ shī ] 1. 文学体裁的一种,通过有节奏和韵律的语言反映生活,抒发情感。如 诗歌。诗话(❶评论诗人、诗歌、诗派以及记录诗人议论、行事的著作;❷古代说唱艺术的一种)。诗集。诗剧。诗篇。诗人。诗章。诗史。吟诗。2. 中国古书名,《诗经》的简称。[更多解释]
shī rén
shī gē
jǐ hài zá shī
shī cí
shī yì
shī jù
shǐ shī
shī jí
xīn shī
shī wén
shī piān
qiāo dă
tuī qiāo
páng qiāo cè jī
qiāo mén zhuān
qiāo zhū gàng
qiāo biān gǔ
shī qíng huà yì
qiāo luó dă gǔ
qiāo zhà lè suǒ
qiāo shān zhèn hǔ
líng qiāo suì dă
líng dă suì qiāo
qiāo qiāo dă dă
míng dă míng qiāo
míng qiāo míng dă
qiāo zhà
qiāo gǔ xī suǐ
shū qíng shī
dă yóu shī
săn wén shī
xù shì shī
bái huà shī
zàn měi shī
jiāo xiăng shī
tián yuán shī
qī yán shī
wǔ yán shī
chàng shī bān
sì yán shī
gǔ tǐ shī
jìn tǐ shī
èr shí sì shī pǐn
gǔ shī shí jiǔ shǒu
lǐ yì shān shī jí
qiāo zhà lè suǒ zuì
rén jìng lú shī căo
sān wǔ qī yán shī
jǐng chá yǔ zàn měi shī
máo zé dōng shī cí jí
qiāo kāi băn bì shuō liàng huà
dà táng sān zàng qǔ jīng shī huà
shī zhōng yǒu huà , huà zhōng yǒu shī
xiān qín hàn wèi jìn nán běi cháo shī
shī huà
qiāo jī
lè fǔ shī jí
shī jīng
shī tǐ
cháng shī
敲诗的拼音是:qiāo shī点击 图标播放敲诗的发音。