鼓足勇气。
使鼓起勇气。
引 唐•张碧 《鸿沟》诗:“山河欲拆人烟分,壮士鼓勇君王存。”《明史·倪岳传》:“今欲鼓勇前行,穷搜远击。”清•嬴宗季女 《六月霜·瘈噬》:“儿郎们![众]有。[副浄]须鼓勇前去者。”
引 宋•李心传 《建炎以来繫年要录·建炎元年五月》:“而图任将相,使之协谋共力,经营乎朔方。然后鼓勇 河 东, 河 北忠愤之人,使自为战,则强敌可摧。”殷夫 《“孩儿塔”上剥蚀的题记》:“鼓励我出版的 林林,给我煞费心血插图的 白波,我想都并不想赞赏我的诗,只也是可怜我,同时又鼓勇我而已。”
鼓 [ gǔ ] 1. 打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。如 鼓乐( yuè )。鼓角( jiǎo )。大鼓。2. 形状、声音、作用像鼓的。如 耳鼓。石鼓。3. 敲击或拍打使发出声音。如 鼓吹。鼓噪。4. 发动,使振作起来。如 鼓励。鼓动。鼓舞。一鼓作气。5. 高起,凸出。如 鼓包。鼓胀。6. 古代夜间击鼓以报时,一鼓即一更。[更多解释]
勇 [ yǒng ] 1. 有胆量,敢做。如 勇敢。勇毅。勇气。勇士。英勇。奋勇。2. 中国清代称战争时期临时招募的兵士。如 兵勇。劲勇。募勇。3. 姓。[更多解释]
yǒng qì
yī gǔ zuò qì
luó gǔ
yǒng shì
gǔ lì
gǔ wǔ
yǒng yú
gǔ chuī
gǔ zhăng
gǔ dòng
gǔ zào
gǔ jìn
luó gǔ xuān tiān
yǒng găn
yīng yǒng
yǒng měng
xiāo yǒng
yǒng wǔ
shén yǒng
jǐn luó mì gǔ
fèn yǒng
dà zhāng qí gǔ
qiāo biān gǔ
chuī gǔ shǒu
dă biān gǔ
jiàn yì yǒng wéi
yǒng wăng zhí qián
huān xīn gǔ wǔ
zì gào fèn yǒng
qiāo luó dă gǔ
gǔ gǔ nāng nāng
yăn qí xī gǔ
chóng zhěng qí gǔ
qí gǔ xiāng dāng
dă tuì táng gǔ
săn bīng yóu yǒng
zhì yǒng shuāng quán
zhòng zhèn qí gǔ
jí liú yǒng tuì
mù gǔ chén zhōng
pǐ fū zhī yǒng
fèn yǒng dāng xiān
yǒng guàn sān jūn
yáo chún gǔ shé
yú yǒng kě gǔ
dōng dōng gǔ
băo gǔ gǔ
qì gǔ gǔ
gǔ léng léng
gǔ liū liū
gǔ péng péng
gǔ náng náng
gǔ téng téng
gǔ zhàng zhàng
măn gǔ gǔ
pàng gǔ gǔ
zhàng gǔ gǔ
zhí gǔ gǔ
yăn gǔ gǔ
dà luó dà gǔ
鼓勇的拼音是:gǔ yǒng点击 图标播放鼓勇的发音。