壶盛的汤饭熟食。
壶盛的汤饭熟食。按,《三国志·魏志·和洽传》作“餐”。
引 《左传·僖公二十五年》:“晋侯 问 原 守於寺人 勃鞮,对曰:‘昔 赵衰 以壶飧从径,馁而不食,故使处 原。’”《资治通鉴·汉献帝建安十四年》:“至令士大夫故污辱其衣,藏其舆服;朝府大吏,或自挈壶飧以入官寺。”胡三省 注:“熟食曰飧。”
用壶盛的熟食。
引 《左传·僖公二十五年》:「昔赵衰以壶飧从径,馁而弗食。」《资治通鉴·卷六六·汉纪五十八·献帝建安十四年》:「至令士大夫故污辱其衣,藏其舆服;朝府大吏,或自挈壶飧以入官寺。」
壶 [ hú ] 1. 陶瓷或金属制成的一种有把有嘴的器具,通常用来盛茶、酒等液体。如 茶壶。酒壶。喷壶。油壶。2. 像壶的形状或出水状态的东西。如 壶铃(举重辅助器械之一,形状像水壶)。3. 姓。[更多解释]
飧 [ sūn ] 1. 晚饭,亦泛指熟食,饭食。[更多解释]
chá hú
bīng hú qiū yuè
bí yān hú
yù hú chūn
tóng hú
jiǔ hú
bīng táng hú lú
jīn hú
yī hú
shuǐ hú
tāng hú
yù hú bīng
bīng hú
nuăn hú
xiăo hú
yù hú
hú gōng
yè hú
nì hú
tóu hú
biăn hú
gōng hú
pèng hú
shuǐ yān hú
niào hú
lǔ hú
hú kē
qiè kē tí hú
péng hú
bì hú
yóu hú lú
hú lú
sūn zhōu
yíng hú
xiāo hú
xiàn hú
shào hú
qiè hú
qiè hú shì
biàn hú
yōng sūn bù jì
kòu hú cháng yín
xuán hú jì shì
tǔ hú
jiāo hú
hù hú
quán hú
lòu hú
kuì sūn
xuán hú
xiăo hú tiān
xié hú
tí hú
pēn hú
kāi hú
jiàn hú
guān hú
fāng hú
壶飧的拼音是:hú sūn点击 图标播放壶飧的发音。