吟诵。昌,通“唱”。
引 宋•叶绍翁 《四朝闻见录·胡紘李沐》:“赵 知 忠定 不事修饰,故易敝巾、垢衫、败屣以见,且能昌诵 忠定 大廷对策。”
昌 [ chāng ] 1. 兴盛。如 昌盛( shèng )。昌乐( lè )(兴盛康乐)。昌明(兴盛发达)。昌隆。2. 善,正当。如 昌言(美言,正当的话)。昌言无忌(直言无隐)。3. 同“菖”,菖蒲。4. 同“猖”,凶猛。5. 姓。[更多解释]
诵 [ sòng ] 1. 用有高低抑扬的腔调念。如 诵读。背诵。诵诗。2. 称述,述说:“王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王~之”。3. 诗歌。如 作诵(作诗)。4. 怨谤。[更多解释]
lăng sòng
bèi sòng
sòng dú
chāng míng
fán róng chāng shèng
chāng chāng
sòng dǔ dǔ
è è yǐ chāng
jìn míng jìn chāng
jìn chāng jìn chì
nán chāng
wǔ chāng yú
ā chāng zú
shùn wǒ zhě chāng , nì wǒ zhě wáng
shùn dé zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn dào zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn tiān zhě chāng , nì tiān zhě wáng
shùn zhī zhě chāng , nì zhī zhě wáng
chuán sòng
chāng shèng
nán chāng qǐ yì
yǒng chāng
yí chāng shì
wǔ chāng qǐ yì
kǒu sòng
chāng yán
yín sòng
niàn sòng
xǔ chāng
ruì chāng
jiăng sòng
chāng lí
dèng shì chāng
chāng huà
nán chāng shì
chāng yáng
chāng lè
shòu chāng
jí chāng
fán chāng
fú chāng
guì chāng
xiăn chāng
huì chāng
chāng cí
wén chāng
guò mù chéng sòng
jìn chāng
kè chāng
yīn chāng
fěng sòng
róng chāng
pī chāng
chāng pī
hēi sòng
mò sòng
chāng xī
hūn chāng
chí sòng
xīng chāng
昌诵的拼音是:chāng sòng点击 图标播放昌诵的发音。