呼喊;呼应。
引 《史记·陈涉世家》:“又閒令 吴广 之次所旁丛祠中,夜篝火,狐鸣呼曰:‘ 大楚 兴, 陈胜 王。’”《后汉书·刘陶传》:“四方私言,云 角 等窃入京师,覘视朝政,鸟声兽心,私共鸣呼。”清•蒲松龄 《聊斋志异·胭脂》:“若復尔尔,便当鸣呼,品行亏损,两无所益。”
鸣 [ míng ] 1. 鸟兽或昆虫叫。如 鸣啭。鸣唱。鸣叫。鸣禽。鸟鸣。2. 发出声音,使发出声音。如 鸣响。鸣奏。孤掌难鸣。3. 声明,发表意见、情感。如 鸣谢。鸣冤。百家争鸣。4. 闻名,著称:“以文~江东”。[更多解释]
呼 [ hū ] 1. 喊。如 呼喊。呼声。呼吁。呼天号( háo )地。2. 唤,叫。如 呼唤。呼叫。呼应。呼朋引类(招引同类的人,共同做坏事)。3. 往外出气,与“吸”相对。如 呼气。呼吸。4. 象声词。如 呼地跳起来。5. 姓。[更多解释]
hū yù
hū shēng
hū péng yǐn bàn
chēng hū
gòng míng
hū fēng huàn yǔ
huān hū què yuè
hū xī
zhāo hū
hū huàn
huān hū
hū hăn
hū xiào
hū jiào
hū yìng
jīng hū
hōng míng
léi míng
hū zhī yù chū
wū hū āi zāi
hū lū
hū lā
hū chī
hū lóng
hū hā
hū hū
hū lā lā
xī lǐ hū lū
yī niú míng
băi jiā zhēng míng
yī míng jīng rén
qián hū hòu yōng
yáo xiāng hū yìng
qiān hū wàn huàn
bēn zǒu hū háo
zì míng dé yì
gū zhăng nán míng
yī mìng wū hū
yì hū băi yìng
hū tiān qiāng dì
míng jīn shōu bīng
míng luó kāi dào
míng yuān jiào qū
jī míng gǒu dào
yī hū băi nuò
zhōng míng dǐng shí
bù píng zé míng
yā yā hū
qì hū hū
chóu hū hū
chuăn hū hū
hū lă lă
hū lū lū
huǒ hū hū
jí hū hū
niān hū hū
nuăn hū hū
rè hū hū
鸣呼的拼音是:míng hū点击 图标播放鸣呼的发音。