褒美。
引 《梁书·处士传·何胤》:“昔荷圣王眄识,今又蒙旌賁,甚愿诣闕谢恩。”唐•司空图 《寿星述》:“英衮赞翘勤之旨,幽人荷旌賁之恩。”《续资治通鉴·宋仁宗景祐元年》:“準 既赠中书令, 亿 宜蒙旌賁。”
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。2. 表扬。如 旌表。[更多解释]
贲 [ bì ] 1. 文饰,装饰得很好。如 贲临(贵宾盛装来临)。贲 [ bēn ] 1. 奔走,快跑。[虎贲]古时指勇士。2. 姓。[更多解释]
bēn bēn
xīn jīng yáo yáo
xǔ jīng yáng
jīng qí
jīng mì
chún bēn
bēn mén
jīng yáng
bēn yáng
zhū bēn
jīng máo
guăng bēn
jīng biăo
xīn rú xuán jīng
xiăn bēn
bēn jiān
yáo jīng
bǐng bēn
bēn hún
hǔ bēn
mèng bēn
mí jīng
jīng zhuó
jīng zhēn
bēn yú
jīng yú
yù bēn
bēn yù
yǒu bēn
jīng pèi wēi yí
bēn yào
xiàn jīng
bēn tún
ní jīng
suí jīng
bēn ruò
pèi jīng
jīng pèi
lǚ bēn
lín bēn
bì lín
lín jīng
bēn kuì
jīng dào
jīng hăn
gōng jīng
jīng fān
qí jīng
xuán jīng
xī bēn
kàng jīng
míng jīng
bēn zhū
bēn hōng
bēn chóu
bēn fū
bēn gǔ
bēn bó
bēn chǒng
旌贲的拼音是:jīng bēn点击 图标播放旌贲的发音。