种田人。
引 《文子·精诚》:“故田者不强,囷仓不满,官御不励,诚心不精。”《汉书·赵充国传》:“且丁壮相聚,攻扰田者及道上屯兵,復杀略人民,将何以止之?”
田 [ tián ] 1. 种植农作物的土地。如 田野。耕田。2. 和农业有关的。如 田家。田园。3. 古同“畋”,打猎。4. 古同“佃”,耕作。5. 姓。[更多解释]
者 [ zhě ] 1. 用在名词、动词、形容词、数词、词组后,并与其相结合,指人、指事、指物、指时等。如 读者。作者。二者必居其一。来者。2. 助词,表示语气停顿并构成判断句的句式。如 陈胜者,阳城人也。3. 这,此(多用在古诗词曲中)如 者个。者回。者番。者边走。[更多解释]
zuò zhě
jì zhě
dú zhě
xué zhě
huàn zhě
bǐ zhě
nóng tián
huò zhě
qián zhě
yóu tián
tián jìng
tián yě
tián jiān
biān zhě
shǐ zhě
dào tián
tián dì
tián yuán
ruò zhě
shuǐ tián
tī tián
yì zhě
zhăng zhě
zhòng tián
shǐ zuò yǒng zhě
tián tián
zài zhě
jiăo jiăo zhě
cāng hăi sāng tián
lái zhě bù jù
zhī hū zhě yě
páng guān zhě qīng
guā tián lǐ xià
yán zhě wú zuì
néng zhě duō láo
guān zhě rú dǔ
zhě zhě
chī chī zhě
jiāo jiāo zhě
yǐn yǐn tián tián
zhě zhě qiān qiān
chī chī zhě mín
luò luò dà zhě
rén zhě néng rén
tián fǔ xiàn pù
yǒng zhě bù jù
yǒu zhì zhě shì jìng chéng
qiú tián wèn shě
ròu shí zhě bǐ
hòu zhě
sǐ zhě
láo dòng zhě
biān zhě àn
dì sān zhě
mù jī zhě
xìng cún zhě
zhí mín zhě
xiān xíng zhě
shì yàn tián
wú chăn zhě
田者的拼音是:tián zhě点击 图标播放田者的发音。