《后汉书·钟离意传》:“﹝明帝﹞尝以事怒郎药崧,以杖撞之……崧曰:‘天子穆穆,诸侯煌煌,未闻人君自起撞郎。’帝赦之。”后以“撞郎”为直臣的典故。
后以“撞郎”为直臣的典故。
引 《后汉书·锺离意传》:“﹝ 明帝 ﹞尝以事怒郎 药崧,以杖撞之…… 崧 曰:‘天子穆穆,诸侯煌煌,未闻人君自起撞郎。’帝赦之。”唐•卢照邻 《哭金部韦郎中》诗:“书留 魏 主闕,魂掩 汉•家牀。徒令 永平帝,千载罢撞郎。”
撞 [ zhuàng ] 1. 冲打,碰击。如 撞钟。撞车。撞击。顶撞。冲撞。2. 碰见,无意中遇到。如 撞见。3. 试探。如 撞大运(碰运气)。[更多解释]
郎 [ láng ] 1. 对年轻男子的称呼。如 大郎。郎才女貌。2. 对某种人的称呼。如 货郎。女郎。3. 旧时妻称夫或情人。如 郎君。4. 封建时代的官名。如 郎中(①古官名;②中医医生)。侍郎。员外郎。5. 姓。郎 [ làng ] 1. 〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。[更多解释]
xīn láng
nǚ láng
fă láng
pèng zhuàng
zhuàng jī
xiāng zhuàng
chōng zhuàng
láng zhōng
măng zhuàng
yè láng zì dà
láng dāng
diē diē zhuàng zhuàng
héng chōng zhí zhuàng
niú láng zhī nǚ
zhāo yáo zhuàng piàn
diào er láng dāng
pīn mìng sān láng
jiāng láng cái jìn
láng cái nǚ mào
qiān láng láng
suǒ láng láng
kē kē zhuàng zhuàng
bù láng bù xiù
luàn pèng luàn zhuàng
wù dă wù zhuàng
bái miàn shū láng
rèn nú zuò láng
èr láng tuǐ
lā láng pèi
xīn láng guān
niú láng xīng
huò láng dān
shǐ ke làng
huò láng gǔ
yī yǔ zhuàng dăo qiáng
zhū láng yǔ niáng měi
xiăo lù ér xīn tóu zhuàng
jǐ shì huáng mén shì láng
láng bù láng xiù bù xiù
shè zhe jīn zhōng zhuàng pò pén
shuō zuǐ láng zhōng wú hào yào
jí jīng fēng zhuàng zhe màn láng zhōng
wăn gē láng
dǐng zhuàng
zhuàng pò
cái láng
duì zhuàng jī
lìng láng
hè xīn láng
sān láng
huò láng
láng guān
xī láng
shì láng
shàng shū láng
yè láng
qíng láng
yuán wài láng
zhuàng chē
wén lín láng
撞郎的拼音是:zhuàng láng点击 图标播放撞郎的发音。