雪珠。
引 宋•苏轼 《浣溪沙·十二月二日雨后微雪》词:“雨脚半收檐断綫,雪牀初下瓦跳珠。”自注:“京师俚语,谓‘霰’为雪牀。”宋•陆游 《雪夜》诗:“衰迟自笑壮心在,喜听北风吹雪牀。”
雪 [ xuě ] 1. 天空中飘落的白色结晶体,多为六角形,是天空中的水蒸气冷至摄氏零度以下凝结而成。如 雪花。雪山。雪中送炭(喻在别人遇到困难时及时给予帮助)。2. 洗去,除去。如 报仇雪恨。为国雪耻。平反昭雪。3. 擦拭:“晏子独笑于旁,公~涕而顾晏子”。4. 姓。[更多解释]
床 [ chuáng ] 1. 供人睡卧的家具。如 床铺。木床。床榻。2. 像床的东西。如 车床。机床。河床。3. 量词,用于被褥等。如 两床被。4. 井上围栏:“后园凿井银作~,金瓶素绠汲寒浆”。[更多解释]
xuě zhōng sòng tàn
bīng xuě
xuě huā
dà xuě
xuě shān
bìng chuáng
jī xuě
xiăo xuě
jī chuáng
chuáng tóu
hé chuáng
chuáng dān
chuáng wèi
chuáng pù
qǐ chuáng
huá xuě
lín chuáng
xuě bái
xuě liàng
xuě qīng
xuě shàng jiā shuāng
yáng chūn bái xuě
chéng mén lì xuě
yī chuáng
gǔn xuě qiú
bīng tiān xuě dì
fēng huā xuě yuè
tóng chuáng yì mèng
é máo dà xuě
fēng xuě jiāo jiā
xuě lǐ sòng tàn
dié chuáng jià wū
xuě ní hóng zhăo
bái xuě xuě
chuáng shàng ān chuáng
chuáng shàng dié chuáng
chuáng xià ān chuáng
chuáng shàng shī chuáng
bái xuě ái ái
bīng hún xuě pò
yìng xuě dú shū
bào fēng xuě
chuáng tóu guì
shuāng rén chuáng
xuě huā gāo
xíng jūn chuáng
huá xuě băn
xuě lián huā
gāng sī chuáng
xuě lǐ hòng
xuě lǐ hóng
jiā tíng bìng chuáng
chuáng tóu zhuō dāo rén
ruì xuě zhào fēng nián
fēi jīn shǔ kuàng chuáng
fēng xuě yè guī rén
lín chuáng xīn lǐ xué
qí lǘ fēng xuě zhōng
tuán xuě sàn xuě cí
雪床的拼音是:xuě chuáng点击 图标播放雪床的发音。