嫩芽的美称。
喻幼儿。
引 唐•王贞白 《洗竹》诗:“锦籜裁冠添散逸,玉芽修饌称清虚。”此指嫩笋。 宋•赵汝砺 《北苑别录·细色第三纲》:“御苑玉芽、小芽,十二水,八宿火,正贡一百斤。”此指上品芽茶。 《群音类选·渔樵记·剪綵为花》:“香腻水仙花,翠带凝粧露玉芽。”
喻幼儿。一本作“玉牙”。
引 唐•白居易 《谈氏外孙生三日喜是男偶吟成篇》:“玉芽珠颗小男儿,罗荐兰汤浴罢时。”
玉 [ yù ] 1. 石头的一种,质细而坚硬,有光泽,略透明,可雕琢成工艺品。如 玉石。玉器。玉玺(君主的玉印)。抛砖引玉。金玉良言。玉不琢,不成器。2. 美,尊贵的,敬辞。如 玉泉。玉液(美酒)。玉言。玉姿。玉照(敬称别人的照片)。玉宇(a。天空;b。瑰丽的宫阙殿宇)。亭亭玉立。金科玉律。金玉其外,败絮其中。3. 姓。[更多解释]
芽 [ yá ] 1. 植物的幼体,可以发育成茎、叶或花的那一部分。如 发芽。嫩芽。幼芽。萌芽。豆芽。2. 形状像芽的东西。如 肉芽(伤口愈合后多长出的肉)。银芽(银矿苗)。[更多解释]
yù mǐ
tíng tíng yù lì
pāo zhuān yǐn yù
méng yá
fā yá
yù lì
jīn yù
yù sè
rú huā sì yù
bīng qīng yù jié
xiăo jiā bì yù
yù shí jù fén
jīn tóng yù nǚ
jīn kē yù lǜ
jīn zhī yù yè
jǐn yī yù shí
lián xiāng xī yù
qióng lóu yù yǔ
jīn yù liáng yán
jīn kǒu yù yán
zhū yuán yù rùn
yù jié bīng qīng
bīng jī yù gǔ
yù tíng tíng
yù xiān xiān
yīng yīng yù lì
zì zì zhū yù
găi yù găi bù
găi bù găi yù
găi yù găi xíng
năi yù năi jīn
yù mǐ hū hū
bīng qīng yù rùn
jīng jīn liáng yù
kūn shān piàn yù
liáng jīn měi yù
pú yù hún jīn
shǒu shēn rú yù
yù jié sōng zhēn
nìng wéi yù suì , bù wéi wă quán
hóu fú yù shí
xuàn yù gǔ shí
qióng jiāng yù yè
wăn xiāng yù
yù mǐ miàn
hàn bái yù
yù shǔ shǔ
dòu yá cài
mài yá táng
yù mǐ míng
huáng dòu yá
yù lán piàn
yù huáng dà dì
jiān jiā yǐ yù shù
bái yù lián huā bēi
bái yù lián huā zhăn
qīng mén lǜ yù fáng
sān shí liù yù huáng
yù băn shí sān xíng
yù băn tài yǐ chuán
玉芽的拼音是:yù yá点击 图标播放玉芽的发音。