辽阔。
辽远。
引 唐•杨炯 《庭菊赋》:“佇闲庭之旷邈,对凉菊之扶踈。” 清•王士禛 《池北偶谈·谈艺一·锦秋亭辨》:“﹝亭﹞东南俯临极浦,备烟波旷邈之趣。” 郑观应 《盛世危言·边防一》:“大海旷邈无垠,陆则有物产有城池……故陆路为天下所必争。”
引 清•蒲松龄 《聊斋志异·娇娜》:“兄旷邈无家,我夙夜代筹久矣。行当为君谋一佳耦。”
旷 [ kuàng ] 1. 空阔。如 空旷。旷远。旷野。地旷人稀。2. 开朗,心境阔大。如 旷达。心旷神怡。3. 相互配合的东西之间空隙过大。如 这双鞋穿着太旷了。4. 荒废,耽误。如 旷工。旷时持久。旷日经年。5. 长时间所无。如 旷代伟人(当代无人比得上的伟大人物)。旷古绝伦。盛世旷典(兴盛时代的罕见难逢的隆重典礼)。6. 姓。[更多解释]
邈 [ miǎo ] 1. 遥远。如 邈远。邈邈。[更多解释]
kuàng yě
kōng kuàng
xīn kuàng shén yí
kuàng dá
kuàng shì
kuàng rì chí jiǔ
kuàng kuàng
miăo miăo
sūn sī miăo
kuàng kè
shī kuàng
lí kuàng
cuī miăo
kuān kuàng
kuàng fàng
kuàng gǔ
kuàng dài
fàng kuàng
tiáo miăo
yōu kuàng
yōu miăo
yīn kuàng
yăo miăo
kuàng yăo
píng kuàng
mǐn miăo
kuàng măng
xī kuàng
kuàng miăo
hào kuàng
kuàng jié
kuàng kuò
kuàng yuăn
kuàng chăng
zhēn kuàng
zhāo kuàng
kuàng zhān
xīn kuàng shén yú
miăo yǒng
yān kuàng
kuàng yăng
wú kuàng
kuàng wú
kuàng gǔ shuò jīn
qù kuàng
míng miăo
kuàng mì
mí kuàng
mí miăo
miăo yuăn
miăo gǔ
miăo jué
miăo kuò
miăo lüè
miăo mán
旷邈的拼音是:kuàng miăo点击 图标播放旷邈的发音。