彻底禁止。
例 禁绝贪污。
英 totally prohibit; completely ban;
禁止断绝、澈底消灭。
引 《东观汉记·卷六·和熹邓皇后传》:「万国贡献,悉令禁绝。」南朝梁·刘勰《文心雕龙·正纬》:「是以后来辞人,采摭英华。平子恐其迷学,奏令禁绝。」
禁 [ jīn ] 1. 受得住,耐久。如 禁受。禁得住。禁不起。弱不禁风。2. 忍耐,制止。如 不禁笑起来。禁 [ jìn ] 1. 不许,制止。如 禁止。禁绝。禁书。禁令。禁赌。禁欲。禁锢。2. 法律或习惯上制止的事。如 犯禁。违禁品。3. 拘押。如 囚禁。监禁。禁闭。4. 古代称帝王的地方。如 宫禁。禁苑。禁卫。禁军(古代指保卫京城或宫廷的军队)。5. 不能随便通行的地方。如 禁地。禁区。6. 避忌。如 禁忌。[更多解释]
絶 [ jué ] 1. “絕”的新字形。见“絕”。[更多解释]
rěn jùn bù jīn
jìn zhǐ
qíng bù zì jīn
jìn lìng
jìn qū
bù jīn
yán jìn
jīn dú
jìn gù
jiān jìn
wéi jìn
jìn jì
jīn yòng
ruò bù jīn fēng
lìng xíng jìn zhǐ
xǐ bù zì jīn
băi wú jìn jì
mián mián bù jué
tāo tāo bù jué
bù jīn bù yóu
sì lí sì jué
jīn bù zhù
zǐ jìn chéng
jīn bù qǐ
jìn jì zhèng
jīn de qǐ
lǚ jìn bù zhǐ
zhòu jué yīn tiān gōng
tiān wú jué rén zhī lù
făn měi huá gōng jīn yuē yùn dòng
jué jué
yuăn jué
jìn jūn
jìn zú
jìn lì
jìn zǐ
chá jìn
shēn wù tòng jué
qiú jìn
jīn mén
jué dài
jīn shòu
jué pǐn
ruăn jìn
jué shèng
jīn zhōng
jìn yā
sī jìn
jué hù
jīn jià
jīn dòng
mén jìn
cí jìn
yān jìn
wú jué
shǐ bù jué shū
jīn wèi jūn
jū jìn
jìn jué
jīn yù zhǔ yì
禁絶的拼音是:jīn jué点击 图标播放禁絶的发音。