风吹动竹子发出的声音。
指笛声。
引 唐•贾岛 《夜集田卿宅》诗:“滴滴玉漏曙,翛翛竹籟残。”
引 元•贡师泰 《过仙霞岭》诗:“竹籟笙凤鸣,藤雨渊珠滴。”
竹 [ zhú ] 1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料。如 竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。2. 指竹制管乐器。如 金石丝竹。3. 中国古代乐器八音之一。4. 姓。[更多解释]
籁 [ lài ] 1. 古代的一种箫。2. 孔穴里发出的声音,泛指声响。如 天籁。万籁俱寂。[更多解释]
bào zhú
zhú lín
zhú zǐ
qīng méi zhú mă
xiōng yǒu chéng zhú
shì rú pò zhú
wàn lài jù jì
qiāo zhū gàng
chéng zhú zài xiōng
qìng zhú nán shū
zhú tiān zhú dì
duàn zhú xù zhú
jiā zhú táo
zhú yè qīng
xiāng fēi zhú
fèng wěi zhú
guān yīn zhú
nián yú shàng zhú gān
nián yú yuán zhú gān
zhú lín de gù shì
zhú tǒng dăo dòu zi
yī zhú gān dă dào dǐ
zhǒng táo huā kăn zhú zhī
shé rù zhú tǒng , qǔ xìng yóu zài
zhú dòng
zhú gān
zhú bó
jīn zhú
zhú tǒng
wàn lài
zhú yè
zǐ zhú
zhú zhī cí
zhú qì
zhú lín qī xián
zhú sǔn
máo zhú
zhú lán
cuì zhú
sī zhú
zhú jiăn
zhú fá
xiū zhú
zhú băn
zhú qiān
fèng huáng zhú
zhú lóu
mò zhú
fǔ zhú
zhú biān
guì zhú
zhú lián
zhú kuāng
zhú bù
zhú gàng
zhú pái
zhú lí
zhú lóng
kōng zhú
shí zhú
竹籁的拼音是:zhú lài点击 图标播放竹籁的发音。