粗俗的人。
引 《古今小说·陈御史巧勘金钗钿》:“那 梁尚宾 一来是个小家出身,不曾见恁般富贵样子;二来是村郎,不通文墨。”清•李渔 《奈何天·形变》:“安得 瞿塘 三峡 水,浴去村郎满面尘。”
没有知识的粗人。
引 《喻世明言·卷二·陈御史巧勘金钗钿》:「二来是个村郎,不通文墨。」
村 [ cūn ] 1. 乡村;村庄。如 村子。村塾(旧时农村中的私塾)。村民。2. 粗野;粗俗。如 村野。村俗。村话。村气。[更多解释]
郎 [ láng ] 1. 对年轻男子的称呼。如 大郎。郎才女貌。2. 对某种人的称呼。如 货郎。女郎。3. 旧时妻称夫或情人。如 郎君。4. 封建时代的官名。如 郎中(①古官名;②中医医生)。侍郎。员外郎。5. 姓。郎 [ làng ] 1. 〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。[更多解释]
nóng cūn
cūn mín
xiāng cūn
cūn zhuāng
cūn zǐ
shān cūn
cūn zhăng
cūn zhèn
cūn luò
xīn láng
nǚ láng
cūn zhài
fă láng
láng zhōng
yè láng zì dà
láng dāng
sān jiā cūn
niú láng zhī nǚ
diào er láng dāng
pīn mìng sān láng
jiāng láng cái jìn
láng cái nǚ mào
cūn lăo lăo
cūn bàng bàng
qiān láng láng
suǒ láng láng
cūn cūn bàng bàng
cūn cūn shì shì
bù láng bù xiù
cūn tóu cūn năo
bái miàn shū láng
rèn nú zuò láng
zì rán cūn
dù jià cūn
dì qiú cūn
èr láng tuǐ
lā láng pèi
xīn láng guān
niú láng xīng
huò láng dān
shǐ ke làng
huò láng gǔ
ào lín pǐ kè cūn
bā yuè de xiāng cūn
cūn dì zǐ hái ér
cūn mín wěi yuán huì
sān jiā cūn zhá jì
xiāng cūn nǚ jiào shī
zhū láng yǔ niáng měi
jǐ shì huáng mén shì láng
láng bù láng xiù bù xiù
liǔ àn huā míng yòu yī cūn
shuō zuǐ láng zhōng wú hào yào
jí jīng fēng zhuàng zhe màn láng zhōng
qián bù bā cūn , hòu bù bā diàn
qián bù bā cūn , hòu bù zháo diàn
wăn gē láng
cái láng
cūn nóng
yóu shān xī cūn
村郎的拼音是:cūn láng点击 图标播放村郎的发音。