谤毁。
引 唐•陆贽 《请许台省长官举荐属吏状》:“施一令则谤沮互起,用一人则疮痏立成。”《新唐书·窦参传》:“时宦侍谤沮不已, 参 竟赐死于 邕州,年六十。”
谤 [ bàng ] 1. 恶意攻击别人,说别人的坏话。如 谤讥。谤讪。谤议。谤毁。诽谤。2. 责备。如 谤木(传说中舜设立的供人写谏言的木牌,后代仿效。亦称“华表木”)。“厉王虐,国人谤王”。[更多解释]
沮 [ jǔ ] 1. 阻止。如 沮遏。2. 坏,败坏。如 沮丧( sàng )(失意,懊丧)。色沮。力竭功沮。沮 [ jù ] 1. 〔~洳〕低湿的地带。[更多解释]
jǔ sàng
fěi bàng
jǔ qì
xiè jǔ
bàng huǐ
ā bàng
bàng shāng
fù bàng
luó bàng
jǔ ní
yóu bàng
zāo bàng
jǔ kǒng
huǐ bàng
bàng yì
biăn bàng
bàng dú
qún bàng
jǔ qī
fēi bàng
chǒu jǔ
zī bàng
bàng zī
yuàn bàng
bàng yàn
huáng jǔ
hē jǔ
téng bàng
qiè jǔ
bàng mà
lí bàng
hūn jǔ
yí bàng
chén bàng
xiāo bàng
zhòng bàng
xián bàng
bàng sòng
bàng nù
huān bàng
huài jǔ
yăn bàng
bàng bó
àn jǔ
jǔ zhuì
zhǐ bàng
bàng yù
yú bàng
jǔ xiè
jǔ qú
xuān bàng
wèi jǔ
bàng tiē
sù bàng
sì bàng
bàng shuò
jǔ shè
ráo jǔ
jǔ ráo
qīn jǔ
谤沮的拼音是:bàng jǔ点击 图标播放谤沮的发音。