谓胡笳吹奏之声四起。
引 唐•骆宾王 《和孙长史秋日卧病》:“节变惊衰柳,笳繁思落梅。”陈熙晋•笺注:“沉约 《郊居赋》:‘驱四牡之低昂,响繁笳之清囀。’”唐•张说 《扈从幸韦嗣立山庄应制》诗:“骑远林逾密,笳繁谷自虚。”
笳 [ jiā ] 1. 〔胡~〕中国古代北方民族的一种乐器,类似笛子。[更多解释]
繁 [ fán ] 1. 复杂。如 繁杂。繁乱。删繁就简。繁难。繁嚣。2. 多。如 繁多。繁重( zhòng )。纷繁。频繁。繁星。繁忙。繁芜。繁博。3. 兴盛。如 繁茂。繁荣。繁华。4. 生物增生新个体。如 繁殖。繁育。繁衍。繁 [ pó ] 1. 〔~台〕中国河南省开封市东南的古迹。2. 姓。[更多解释]
fán yăn
fán róng
fán zhí
fán yù
fán huā sì jǐn
pín fán
fán zhòng
fán huá
fán máng
fán duō
fēn fán
fán suǒ
fán zá
fán mào
fán xīng
fán fù
fán shèng
hào fán
fán mì
fán nán
fán rù
fán róng chāng shèng
zhī fán yè mào
jìn qīn fán zhí
fán wén rù jié
shān fán jiù jiăn
juàn zhì hào fán
fán tǐ zì
hú jiā shí bā pāi
fán lù
hú jiā
fán kē
fán luàn
fán jiăn
fán róng fù qiáng
míng mù fán duō
fán tǐ
zhī fán
fán chāng
fán zhèng
fán rǒng
fán ruò
yīn fán
xù fán
fán ráng
jì fán
fán nào
fán xiè
fán xù
xiāo fán
zī fán
xiān fán
fán lǜ
fán chóu
fán zhí lǜ
fán wèi
fán yì
xuān fán
笳繁的拼音是:jiā fán点击 图标播放笳繁的发音。