《诗·邶风·北门》:“出自北门,忧心殷殷。终窭且贫,莫知我艰。”后以“终窭”谓境遇艰难。
后以“终窶”谓境遇艰难。
引 《诗·邶风·北门》:“出自北门,忧心殷殷。终窶且贫,莫知我艰。”明•唐顺之 《李宜人传》:“故内有采苹之节,则外有素丝之风;内有交徧之讁,则外有终窶之怨,言所自者微也。”清•刘大櫆 《吴蕚千墓志铭》:“逮事尊嫜,而值其终窶之时,常出奩资,以佐甘旨。”
终 [ zhōng ] 1. 末了( liǎo ),完了( liǎo ),与“始”相对。如 年终。终场(末了一场)。终极。终审(司法部门对案件的最后判决)。终端。靡不有初,鲜克有终(人们做事无不有开头,而很少能坚持到底)。2. 从开始到末了。如 终年。终生。饱食终日。3. 人死。如 临终。送终。4. 到底,总归。如 终归。终究。终于。终将成功。5. 姓。[更多解释]
窭 [ jù ] 1. 〔~数〕用茅草结成的圆圈。放在头上做顶东西的垫子。2. 贫穷,贫寒。如 窭家子(贫穷人家的子弟)。[更多解释]
zuì zhōng
zhōng shēn
zhōng shēng
nián zhōng
zhōng duān
shàn shǐ shàn zhōng
zhōng diăn
zhōng jié
zhōng shěn
zhōng zhǐ
gào zhōng
zhōng chăng
zhōng rì
zhōng nián
lín zhōng
zhōng tiān
zhōng gǔ
zì shǐ zhì zhōng
shǐ zhōng bù yú
shǐ zhōng rú yī
zhōng yú
shǐ zhōng
zhōng jiū
zhōng guī
zhōng jiǔ
zhōng jiāng
zhōng shēn dà shì
shòu zhōng zhèng qǐn
bù kě zhōng rì
cóng yī ér zhōng
yǒu shǐ yǒu zhōng
bù zhī suǒ zhōng
yǒu shǐ wú zhōng
bào hèn zhōng tiān
quán shǐ quán zhōng
lù lù zhōng shēn
wú shǐ wú zhōng
shèn shǐ shèn zhōng
zì shǐ zì zhōng
běn mò zhōng zhōng
shèn zhōng zhuī yuăn
băo shí zhōng rì
zhōng shēn zhì
zhōng diăn zhàn
lín zhōng guān huái
liăng shěn zhōng shěn zhì
piāo fēng bù zhōng zhāo
yāng jù lì mó luó
shé róu shùn zhōng yǐ bù bì
sòng jūn qiān lǐ zhōng xū bié
mǐ bù yǒu chū , xiăn kè yǒu zhōng
sòng jūn qiān lǐ , zhōng xū yī bié
yī rì wéi shī , zhōng shēn wéi fù
sòng jūn qiān lǐ , zhōng yǒu yī bié
jiāo lóng dé yún yǔ , zhōng fēi chí zhōng wù
bù zhōng
zhōng suì
mìng zhōng
zhōng duān yòng hù
zhōng shǐ
终窭的拼音是:zhōng jù点击 图标播放终窭的发音。