执耒。
引 《礼记·祭义》:“是故昔者天子为藉千亩,冕而朱紘躬秉耒。”
秉 [ bǐng ] 1. 拿着,持。如 秉烛。2. 掌握、主持。如 秉正。秉公。3. 古代容量单位,一秉合十六斛。4. 姓。[更多解释]
耒 [ lěi ] 1. 〔~耜〕古代指耕地用的农具。2. 古代称犁上的木把。[更多解释]
bǐng xìng
bǐng chéng
bǐng gōng
yī bǐng zhì gōng
bǐng zhèng
bǐng bǐ
bǐng chí
lěi sì
bǐng fú
bǐng fù
yī bǐng dà gōng
bǐng wén jiān wǔ
pī bǐng
bǐng xīn
bǐng wēi
bǐng zhú
zhēn bǐng
yì lěi
wèi bǐng
sù bǐng
cān bǐng
qǐn lěi
yī bǐng qián chéng
bǐng yì
dūn dé bǐng yì
bǐng bǐ zhí shū
bǐng gōng bàn lǐ
bǐng jiāo
bǐng gōng miè sī
bǐng gōng bàn shì
bǐng zhí
bǐng duó
bǐng guī
bǐng jiàn
bǐng gōng wú sī
bǐng dào
jiān bǐng
bǐng xíng
guó bǐng
bǐng biān
bǐng bāo
bǐng cāo
bǐng cháng
bǐng chú
bǐng dé
bǐng dú
yíng bǐng
gēng lěi
chuān bǐng
shì lěi
bǐng guó
bǐng bǐ tài jiàn
bǐng quán
bǐng jié
bǐng tǒng
bǐng lì
bǐng wén
秉耒的拼音是:bǐng lěi点击 图标播放秉耒的发音。