指骑兵和长柄兵器。
引 唐•沉亚之 《贤良方正能直言极谏策》:“陟险利强弩以持重者据之,平陆利骑戈以揵手健蹄者兼之。”
骑 [ qí ] 1. 跨坐在牲畜或其他东西上。如 骑马。骑射。骑兵。骑者善堕(经常骑马的常会掉下马来;喻擅长某事物的人,反而容易大意,招致失误)。2. 兼跨两边。如 骑缝盖章。3. 骑的马或乘坐的其他动物(旧读jì)如 坐骑。4. 骑兵,亦泛指骑马的人(旧读jì)如 轻骑。铁骑。车骑。5. 一人一马的合称(旧读jì)如 千骑。千乘万骑。[更多解释]
戈 [ gē ] 1. 古代的一种兵器,横刃,用青铜或铁制成,装有长柄。如 干( gān )戈。倒( dǎo )戈。枕戈待旦。2. 姓。[更多解释]
qí bīng
gē bì
qí shì
jīn gē tiě mă
dōng fāng qí
dà dòng gān gē
qí hǔ nán xià
tóng shì cāo gē
zhěn gē dài dàn
qí mă zhăo mă
hú fú qí shè
qí mă xún mă
qí lǘ mì lǘ
qí niú mì niú
jié sì lián qí
gē bì tān
făn gē yī jī
máng rén qí xiā mă
mí hóu qí tǔ niú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
qí cáo bù jì mă
qí hè gēng yáng zhōu
qí lǘ yín bà shàng
qí lǘ fēng xuě zhōng
qí niú dú hàn shū
qí shàng yáng zhōu hè
màn nóng · lái sī gē
qí hè
gē máo
dăo gē
gān gē
bīng gē
tàn gē
făn gē
huī gē
qiáo gē lǐ fēng
qí zuò
tiě qí
xiāo qí
qí mă
qīng qí
qí shǒu
zuò qí
qí shè
chē qí
săn jì cháng shì
gē jǐ
pāo gē qì jiă
jiě jiă dăo gē
qí lóu
gē jiă
qí shù
gē bǐ
gē bīng
gē bō
gē chéng
gē chuán
gē chán
骑戈的拼音是:qí gē点击 图标播放骑戈的发音。