明霞。
引 隋炀帝 《早渡淮》诗:“晴霞转孤屿,锦帆出长圻。” 唐•元稹 《红芍药》诗:“晴霞畏欲散,晚日愁将堕。” 宋•刘克庄 《满江红》词:“织女机边云锦烂, 天台 赋里晴霞赤。”
晴 [ qíng ] 1. 天空中无云或云很少。如 晴天。晴朗。晴和。晴丽。晴爽。晴碧。晴雨表。[更多解释]
霞 [ xiá ] 1. 日出或日落时天空云层因受日光斜射而呈现的光彩。如 朝( zhāo )霞。晚霞。彩霞。云霞。霞帔。霞光。[更多解释]
wăn xiá
qíng lăng
qíng tiān
qíng tiān pī lì
qíng kōng wàn lǐ
yǔ guò tiān qíng
yún zhēng xiá wèi
bàn qíng bàn yīn
qíng yǔ biăo
dà qíng tiān
rén jiān zhòng wăn qíng
bì xiá yuán jūn cí
qíng tiān kāi shuǐ lù
xú xiá kè yóu jì
yǐn hú shàng chū qíng hòu yǔ
quán shí gāo huāng , yān xiá gù jí
xiá guāng
xiān xiá lǐng
xiá wài
zhuăn qíng
zhāo xiá
yún xiá
xīn qíng
bì xiá cí
căi xiá
yān xiá
luò xiá
qī xiá
yún xīng xiá wèi
xiăng qíng
xú xiá kè
xiá sāi
xuě qíng
qíng yǔ jì
qíng kōng
tài xiá
xiá yú
bàn tiān zhū xiá
xiān xiá guān
ěr xiá
qíng hăo
fàng qíng
qíng míng
qīng xiá
xiá fēi
xiá qì
qíng xù
róng qíng
xiá gé
hōng qíng
xī qíng
nèn qíng
cán xiá
xiá chăng
qíng ăi
qíng měi
qíng guāng
xiá căi
yīn qíng
晴霞的拼音是:qíng xiá点击 图标播放晴霞的发音。