诵读玩味。
引 宋•王安石 《答戚郎中启》:“承拜置前,诵玩亡斁。”宋•梅尧臣 《还吴长文舍人诗卷》诗:“借从怀袖归,诵玩废朝夕。”
诵 [ sòng ] 1. 用有高低抑扬的腔调念。如 诵读。背诵。诵诗。2. 称述,述说:“王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王~之”。3. 诗歌。如 作诵(作诗)。4. 怨谤。[更多解释]
玩 [ wán ] 1. 游戏。如 玩耍。玩笑。玩兴( xìng )。玩具。玩偶。2. 戏弄,搬弄。如 玩弄。玩狎。玩花招儿。3. 观赏。如 玩赏。玩味。瞻玩。玩物丧志。4. 可供观赏的东西。如 古玩。5. 轻视,忽视。如 玩忽职守。玩世不恭。[更多解释]
wán jù
wán xiào
lăng sòng
wán shuă
wán nòng
bèi sòng
yóu wán
sòng dú
hăo wán
hăo wán ér
wán wù sàng zhì
wán shì bù gōng
wán hū zhí shǒu
yóu shān wán shuǐ
wán huǒ zì fén
sòng dǔ dǔ
kāi wán xiào
wán yì ér
wán ér mìng
bái wán ér
wán ér wán
nào zhe wán ér
chuán sòng
wán ér
kǒu sòng
yín sòng
wán wèi
niàn sòng
gǔ wán
wán ér bù zhuàn
jiăng sòng
wán wù
wán hū
bă wán
shăng wán
wán lè
wán shăng
wán huǒ
wán ǒu
nào zhe wán
wán jiā
zhēn wán
wán fă
tān wán
wán yì
zuò wán
wǔ wén wán fă
guò mù chéng sòng
dān wán
shì wán
chī hē wán lè
fěng sòng
wán huà
hēi sòng
mò sòng
zhān wán
chí sòng
诵玩的拼音是:sòng wán点击 图标播放诵玩的发音。