亦作“翠牙”。
植物初生的绿芽。
亦作“翠牙”。植物初生的绿芽。
引 唐•杜甫 《过南岳入洞庭湖》诗:“翠牙穿裛蒋,碧节吐寒蒲。”唐•皮日休 《鲁望以躬掇野蔬兼示雅什用以酬谢》诗:“紫甲採从泉脉畔,翠牙搜自石根傍。”宋•欧阳修 《归雁亭》诗:“翠芽红粒迸条出,纤趺嫩萼如剪裁。”
翠 [ cuì ] 1. 绿色。如 翠绿。苍翠。翠微(青绿的山色,亦泛指青山)。2. 〔~鸟〕属鸣禽类,形似杜鹃,嘴长,头部深橄榄色,有青绿色斑纹,背青绿色,腹赤褐色,尾短,捕食小鱼。3. 指“翡翠”(硬玉)如 翠玉。翠镯。珠宝翠钻。[更多解释]
芽 [ yá ] 1. 植物的幼体,可以发育成茎、叶或花的那一部分。如 发芽。嫩芽。幼芽。萌芽。豆芽。2. 形状像芽的东西。如 肉芽(伤口愈合后多长出的肉)。银芽(银矿苗)。[更多解释]
cuì sè yù liú
fěi cuì
cāng cuì yù dī
méng yá
fā yá
cuì lǜ
cāng cuì
qīng cuì
cōng cuì
cuì dāi dāi
cuì shēng shēng
cuì wēi wēi
cuì yíng yíng
dòu yá cài
mài yá táng
huáng dòu yá
qīng cuì yù dī
cuì yǐ yǔ yāng shēn
cuì yǐ yǔ zì cán
cuì lún guì ěr , făn yǐ shī yú
liǔ cuì
cuì niăo
zhū cuì
cuì píng
sǒng cuì
cuì zhú
cuì yù
kū shù xīn yá
chū yá
dòu yá
nèn yá
huā yá
cuì lán
huáng yá
dié cuì
kǒng cuì
dǐng yá
mài yá
pēi yá
yòu yá
chōu yá
cuī yá
gēn yá
cuì yǔ zhàng
shí cuì
ròu yá
yá chá
cuì huā
dī cuì
jiāo cuì
chóu cuì
cuì huā diàn
cuì qīng
lán cuì
yù cuì
cuì wēi
cāng sōng cuì băi
cuì gài
cuì mào
翠芽的拼音是:cuì yá点击 图标播放翠芽的发音。