佛教语。指身体。佛家以为身体能生善恶之业,故以身喻田。
引 南朝 梁 萧统 《谢敕赉制旨<大涅槃经讲疏>启》:“云弥识种,雨遍身田。”
身 [ shēn ] 1. 人、动物的躯体,物体的主要部分。如 身躯。人身。身材。身段。船身。树身。2. 指人的生命或一生。如 身世。献身。3. 亲自,本人。如 自身。亲身。身教。身体力行。4. 统指人的地位、品德。如 出身。身分( fèn )。身败名裂。5. 孕,娠。如 身孕。6. 量词,指整套衣服。如 做了一身儿新衣服。[更多解释]
田 [ tián ] 1. 种植农作物的土地。如 田野。耕田。2. 和农业有关的。如 田家。田园。3. 古同“畋”,打猎。4. 古同“佃”,耕作。5. 姓。[更多解释]
shēn tǐ
shēn shàng
shēn fèn
shēn zǐ
fěn shēn suì gǔ
quán shēn
nóng tián
chū shēn
yī shēn
zhōng shēn
rén shēn
shēn yǐng
yóu tián
tián jìng
shēn cái
tián yě
tián jiān
shēn xīn
shēn gāo
dào tián
tián dì
shēn qū
qián shēn
tián yuán
xià shēn
shuǐ tián
tī tián
shàng shēn
shēn jià
shēn shì
zhōu shēn
huà shēn
jiàn shēn
zhuăn shēn
shēn hòu
qǐ shēn
shēn xiān shì zú
tóu shēn
xiàn shēn
fān shēn
zhòng tián
zhì shēn
jī shēn
dòng shēn
cáng shēn
tuō shēn
tiē shēn
cè shēn
zòng shēn
hún shēn
qiè shēn
dān shēn
hé shēn
jǐn shēn
míng zhé băo shēn
shēn qiáng lì zhuàng
jié shēn zì hào
qīn shēn
suí shēn
zhī shēn
身田的拼音是:shēn tián点击 图标播放身田的发音。