黄色的长幅下垂的旗子。
亦作“黄幡”。黄色的长幅下垂的旗子。
引 宋•周密 《齐东野语·滕茂实》:“敛我不须衣,裹尸以黄旛,题作 宋•臣墓,篆字当深刊。”元 揭傒斯 《题<桃源图>》诗:“黄旛青剑北,紫盖白云来。”明•沉鲸 《双珠记·狱中冤恨》:“丧门白虎犹黏体,又撞黄旛豹尾来。”清•允禄 等《协纪辨方书·义例一》:“《乾坤宝典》曰:‘黄旛者,旌旗也,常居三合墓辰,所理之地,不可开门取土、嫁娶、纳财、市买及有造作……’ 曹震圭 曰:‘黄旛者,岁君安居之位,华盖也。故取三合五行墓辰,墓者土也,故言其黄洞。’”
黄 [ huáng ] 1. 像金子或向日葵花的颜色。如 黄色。黄昏。牛黄。黄澄澄。信口雌黄。2. 特指中国黄河。如 黄灾。治黄。黄泛区。3. 指“黄帝”(即“轩辕氏”,传说中原始社会部落联盟首领)如 黄老(黄帝和老子)。炎黄子孙。4. 事情失败或计划不能实现。如 事情黄了。5. 姓。[更多解释]
旛 [ fān ] 1. 同“幡”。[更多解释]
huáng zhōng dà lǚ
huáng hé
huáng jīn
huáng hūn
huáng tǔ
huáng guā
huáng hăi
huáng niú
huáng shā
huáng huā
săo huáng
huáng sè
jīn huáng
hūn huáng
kū huáng
jiāo huáng
là huáng
chéng huáng
é huáng
xìng huáng
cāng huáng
jú huáng
tǔ huáng
mǐ huáng
téng huáng
huáng chéng chéng
huáng càn càn
mǐ huáng sè
qīng huáng bù jiē
míng rì huáng huā
lăo huáng niú
huáng liáng mèng
huáng jīn shí dài
yán huáng zǐ sūn
huáng jīn shí jiān
fēi huáng téng dá
miàn huáng jī shòu
huáng dào jí rì
xìn kǒu cí huáng
huáng máo yā tóu
rén lăo zhū huáng
huáng kǒu xiăo ér
yăo rú huáng hè
fān fān
huáng huáng
huáng bā bā
huáng dēng dēng
huáng cāng cāng
huáng chǔ chǔ
huáng gàn gàn
huáng gān gān
huáng gǔn gǔn
huáng hōng hōng
huáng jiāng jiāng
huáng jīng jīng
huáng jiāo jiāo
huáng kuài kuài
huáng lí lí
黄旛的拼音是:huáng fān点击 图标播放黄旛的发音。