茂美的草地。
引 晋•葛洪 《抱朴子·嘉遁》:“庇峻岫之巍峩,藉翠兰之芳茵。”唐•崔日知 《奉酬韦祭酒偶游龙门北溪》诗:“巖前窥石镜,河畔踏芳茵。”清•纳兰性德 《浣溪沙》词:“掩抑薄寒施软障,抱持纤影藉芳茵,未能无意下香尘。”
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。2. 喻美好的。如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。3. 花卉。如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。[更多解释]
茵 [ yīn ] 1. 铺垫的东西,垫子、褥子、毯子的通称。如 茵褥。茵席。茵饪(寝褥和烹饪,引申为睡眠和饮食)。绿草如茵。[更多解释]
fēn fāng
fāng xiāng
gū fāng zì shăng
wàn gǔ liú fāng
yīn yīn
lǜ yīn yīn
shí bù zhī nèi , zì yǒu fāng căo
lái yīn hé huà xué yào pǐn shì gù
shí bù zhī zé , bì yǒu fāng căo
fāng ěr
qún fāng
lái yīn hé
fāng căo
fāng fēi
fāng xīn
sūn chuán fāng
lán fāng
zǐ fāng
méi lán fāng
yán fāng
fāng lán
yīn rù
ruò fāng
gān fāng
fāng xǔ
liú fāng băi shì
mù fāng
liú fāng
fāng jié
fāng chén
fāng zī
fāng cóng
fāng lín
fāng huá
yīn féng
măn tíng fāng
yàn fāng
xiān fāng
lǜ yīn
yī qīn fāng zé
yīn chén
yīn dǐng
bì fāng
fāng zhōu
fāng zhú
zhòng fāng
zhēn fāng
fāng zé
fāng yù
fāng yì
yīn fú
yīn hùn
yīn mù
yīn píng
yīn rèn
芳茵的拼音是:fāng yīn点击 图标播放芳茵的发音。