吉祥。
引 汉•扬雄 《太玄·永》:“次二,内怀替爽,永失贞祥。”范望 注:“火性炎上,三亲据之,盛则害母,故内替差,永未自改,故失贞祥也。”《敦煌变文集·妙法莲华经讲经文》:“日日满空呈瑞綵,时时四远有贞祥。”
贞 [ zhēn ] 1. 坚定,有节操。如 忠贞不渝。坚贞不屈。贞节。贞士(忠贞之士)。2. 旧礼教中束缚女子的一种道德观念,指妇女不改嫁等。如 贞女。贞烈。贞操(同“贞节”)。贞淑。3. 占,卜,问卦。如 贞卜。4. 古同“桢”,桢干( gàn )。[更多解释]
祥 [ xiáng ] 1. 吉利。如 祥和。祥瑞(吉祥的征兆)。不祥。吉祥。2. 吉凶的预兆。如 祥麟。祥云。3. 姓。[更多解释]
xiáng yún
xiáng hé
jí xiáng
cí xiáng
bù xiáng
zhōng zhēn
jiān zhēn
zhēn jié
zhēn liè
jiān zhēn bù qū
zhōng zhēn bù yú
jí xiáng rú yì
zhōng zhēn bù èr
zhēn zhēn
jí xiáng zhǐ zhǐ
sān zhēn jiǔ liè
yù jié sōng zhēn
jí xiáng wù
fā xiáng dì
chá jiàn yuān yú zhě bù xiáng
wáng shì zhēn
wén tiān xiáng
jiàng xiáng
zhēn nǚ
luò tuó xiáng zǐ
zhēn jìng
zhēn liáng
zhēn guān
jiā xiáng
xiáng ruì
zhēn yuán
féng yù xiáng
xiáng fú
zhēn cāo
yù nàn chéng xiáng
yù nán chéng xiáng
lù zhǐ xiáng
zhēn yào
nǚ zhēn
fā xiáng
tóng zhēn
lián zhēn
sān zhēn wǔ liè
jiǔ liè sān zhēn
zhēn xīn
jiān zhēn bù yú
bù xiáng zhī zhào
zhāng xiào xiáng
hán qǐ xiáng
xiáng fēng
máng xiáng
zhēn gù
tiān xiáng
shū zhēn
shī zhēn
zhēn ăi
zhēn ān
zhēn bái
贞祥的拼音是:zhēn xiáng点击 图标播放贞祥的发音。