俸给和奖赏。
引 《管子·权修》:“禄赏加于无功,则民轻其禄赏。”三国 魏 曹操 《论吏士行能令》:“未闻无能之人,不鬭之士,并受禄赏而可以立功兴国者也。”《晋书·贾充传》:“有太傅、车骑以下,皆加禄赏。”《周礼·天官·大宰》“四曰禄位” 唐•贾公彦 疏:“学士有贤行学业,则詔之以爵位、禄赏,亦是敺之於善也。”
禄 [ lù ] 1. 古代官吏的俸给。如 禄米。禄位(借指官职)。禄蠹(指追求官禄的人)。禄食。俸禄。无功受禄。2. 福:“儿已薄~相,幸复得此妇”。3. 姓。[更多解释]
赏 [ shǎng ] 1. 指地位高的人或长辈给地位低的人或晚辈财物。如 赏金。赏赐。奖赏。赏罚分明。2. 因爱好某种东西而观看。如 赏阅。赏析。赏花。赏月。欣赏。鉴赏。赏心悦目。3. 认识到人的才能或作品的价值而给予重视。如 赏识。赞赏。4. 敬辞。如 赏脸。赏光。5. 姓。6. 同“尚”,尊重。[更多解释]
xīn shăng
zàn shăng
guān shăng
jiàn shăng
shăng cì
xuán shăng
shăng shí
shăng xīn yuè mù
yă sú gòng shăng
gū fāng zì shăng
sù lù sà lā
lùn gōng xíng shăng
shăng fá fēn míng
gāo guān hòu lù
wú gōng shòu lù
xìn shăng bì fá
lù lù
ěr fèng ěr lù
yī lù shí lù
guān shăng yú
bèi shăng qiān huì zǐ
zhòng shăng zhī xià , bì yǒu yǒng fū
zhòng shăng zhī xià , bì yǒu sǐ fū
shăng fá
gōng míng lì lù
shăng yuè
shăng guāng
shăng qián
qǐng shăng
kào shăng
shăng fù
gōng shăng
fèng lù
jué shăng
fù lù
shăng xīn
qiè lù
tiān lù
lì lù
jiăng shăng
wáng lù
xíng shăng
lù wèi
shăng wán
wán shăng
shăng jiàn
guān shăng zhí wù
zhòng shăng
shăng jīn
shăng liăn
yóu shăng
lù shì
shăng xī
fēng shăng
pǐn shăng
tiān lù gé
jiā guān jìn lù
shăng gòng
zhì shăng
禄赏的拼音是:lù shăng点击 图标播放禄赏的发音。