见“椒鸡”。
亦作“椒鸡”。野禽名。出于 江苏省 启东县 吕四。
引 清•陈维崧 《望江南·寄东皋冒巢民先生并一二旧游》词:“几缕椒鷄閒説饼,半甖花露静焚香。絃索夜棖棖。”孙锦标 《通俗常言疏证·动物》:“椒鸡, 姜长卿 《崇川竹枝词》注:椒鸡出 吕四,八九月閒北风起,自南山来,集树閒,土人刺之以市。味极香脆。”
椒 [ jiāo ] 1. 〔花~〕a.落叶灌木或小乔木,果实球形,暗红色,种子黑色,可供药用或调味;b.这种植物的果实,简称“椒”,如“~盐”。“~酒”。“~桂”(常用来喻贤人)。2. 〔胡~〕a.常绿藤本植物,果实球形,红色,成熟后红黑色,味辛辣,可供药用或调味;b.这种植物的果实。[更多解释]
鸡 [ jī ] 1. 家禽,品种很多,翅膀短,不能高飞;雄性能报晓,雌性能生蛋。如 公鸡。母鸡。鸡雏。[更多解释]
hè lì jī qún
jī quăn xiāng wén
là jiāo
wén jī qǐ wǔ
yě jī
jī máo suàn pí
luò tāng jī
tiě gōng jī
jī pí gē dā
dāi ruò mù jī
tōu jī mō gǒu
jī quăn bù níng
jī fēi gǒu tiào
jī fēi dàn dă
shā jī qǔ luăn
jīn jī dú lì
jī quăn shēng tiān
jī líng gǒu suì
jī quăn bù liú
xiăo dù jī cháng
jī míng gǒu dào
pìn jī sī chén
jiāo jiāo
bàng bàng jī
jià jī suí jī
jià jī zhú jī
jī míng ér qǐ
shǔ dù jī cháng
jī dàn
jī wěi jiǔ
jīn jī jiăng
jī máo xìn
shì zǐ jiāo
bái zhăn jī
jī máo zhǒu
jī xuè shí
jī nèi jīn
jī máo dăn zǐ
jī féi bù xià dàn
jī làn zuǐ bā yìng
jī māo zǐ hăn jiào
xióng jī zì duàn wěi
shā jī yān yòng niú dāo
shǒu wú fù jī zhī lì
shā jī ér mǒ bó zi
jià jī suí jī , jià gǒu suí gǒu
yī rén dé dào , jī quăn fēi shēng
yī rén dé dào , jī quăn shēng tiān
fēng yǔ rú huì , jī míng bù yǐ
băo jī shì
gōng jī
jī máo
dàn jī
dòu jī
jī lóng
huǒ jī
shān jī
jī chú
jī lèi
chú jī
椒鸡的拼音是:jiāo jī点击 图标播放椒鸡的发音。