亦作“痹顽”。
人体某一部分的感觉功能完全或部分丧失。
亦作“痺顽”。人体某一部分的感觉功能完全或部分丧失。
引 宋•范成大 《问天医赋》:“游为痺顽,尼为否塞。” 《医宗金鉴·外科心法要诀·癣》“癣证情形有六般”注:“三曰风癣,即年久不愈之顽癣也,搔则痹顽,不知痛痒。”
痹 [ bì ] 1. 〔~症〕中医指由风、寒、湿等引起的肢体疼痛或麻木的病。2. 〔麻~〕见“麻”。[更多解释]
顽 [ wán ] 1. 愚钝。如 愚顽。冥顽不灵(愚昧顽钝不灵活)。2. 不容易变化或动摇。如 顽固。顽强。顽敌。顽症。刁顽。负隅顽抗。3. 淘气,胡闹。如 顽皮。顽童。4. 同“玩”。[更多解释]
má bì
wán qiáng
fù yú wán kàng
wán gù
wán pí
yú wán
míng wán bù líng
wán wán
lăo wán gù
xiăo ér má bì zhèng
wán tóng
wán xiào
wěi bì
wán xián
wán shí
wán jí
wán gù bù huà
wán zhèng
xiōng wán
wán xuăn
suān bì
bì zhèng
wán kàng
wán yì
chǔn wán
míng wán
diāo wán
lài gǔ wán pí
wán shuă
dìng wán
wán liè
yín wán
wán yín
wán zhì
tòng bì
shī bì
bì shī
wán hěn
hān wán
wán dí
xí wán
wán mín
wán ào
wán àn
wán ái
wán báo
wán bèi
wán bēn
wán bì
wán bǐ
wán biāo
wán cái
wán chán
痹顽的拼音是:bì wán点击 图标播放痹顽的发音。