被朝廷放逐的官吏。
引 《战国策·秦策五》:“太公望,齐 之逐夫, 朝歌 之废屠, 子良 之逐臣, 棘津 之讎不庸, 文王 用之而王。”南朝•梁 王僧孺 《何生姬人有怨》诗:“逐臣与弃妾,零落心可知。”唐•钱起 《江行无题》诗之二十:“憔悴异 灵均,非谗作逐臣。”宋•苏轼 《儋耳》诗:“野老已歌丰岁语,除书欲放逐臣回。”况周颐 《蕙风词话》卷三:“坡公(苏軾 )不过逐臣, 遗山(元遗山 )则遗臣孤臣也。”
被贬谪放逐的臣子。
引 《战国策·秦策五》:「取世监门子,梁之大盗、赵之逐臣,与同知社稷之计,非所以厉群臣也。」唐·刘长卿〈重送裴郎中贬吉州〉诗:「同作逐臣君更远,青山万里一孤舟。」
逐 [ zhú ] 1. 强迫离开。如 逐客令。放逐。驱逐。2. 依照先后次序,一一挨着。如 逐步。逐个。逐渐。逐年。逐一。3. 追赶。如 逐鹿(喻争夺天下)。角( jué )逐(争相取胜)。追逐。笑逐颜开。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
dà chén
gōng chén
shě běn zhú mò
zhōng chén
jué zhú
zhuī zhú
qū zhú
zhú jiàn
zhú bù
zhú nián
suí bō zhú liú
zhú yī
zhú tiáo
zhú cì
zhú kè lìng
qīn chāi dà chén
xiào zhú yán kāi
zhú zì zhú jù
zhuī bēn zhú běi
chén chén
zhú zhú
dān dān zhú zhú
yíng yíng zhú zhú
zhú zhú dān dān
zhú jù zhú zì
jià gǒu zhú gǒu
jià jī zhú jī
jià quăn zhú quăn
qū zhú jiàn
qū zhú lìng
rén miàn zhú gāo dī
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
zhú zǒu
chén mín
zhú yuè
zhú rì
zhú gè
móu chén
dǐng chén
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
qún xióng zhú lù
nì chén
nìng chén
fàng zhú
zhòng chén
zhēng zhú
nèi chén
qū zhú chū jìng
逐臣的拼音是:zhú chén点击 图标播放逐臣的发音。