玉柄麈尾。
玉柄麈尾。 东晋 士大夫清谈时常执之。
引 唐•卢照邻 《行路难》诗:“金貂有时换美酒,玉麈但摇莫计钱。” 宋•姜夔 《湘月》词:“玉麈谈玄,嘆坐客、多少风流名胜。” 明•李东阳 《送文宗儒太仆还南寺》诗:“锦囊秀句压骚人,玉麈雄谈惊坐客。” 清•龚自珍 《行路易》诗:“袖中芳草岂不香,手中玉麈岂不长?”
以玉为柄的麈尾。
引 唐·卢照邻〈行路难〉:「金貂有时换美酒,玉麈但摇莫计钱。」 《西游记·第二五回》:「那行者没高没低的,棍子乱打。大仙把玉麈左遮右攩,奈了他两三回合。」
玉 [ yù ] 1. 石头的一种,质细而坚硬,有光泽,略透明,可雕琢成工艺品。如 玉石。玉器。玉玺(君主的玉印)。抛砖引玉。金玉良言。玉不琢,不成器。2. 美,尊贵的,敬辞。如 玉泉。玉液(美酒)。玉言。玉姿。玉照(敬称别人的照片)。玉宇(a。天空;b。瑰丽的宫阙殿宇)。亭亭玉立。金科玉律。金玉其外,败絮其中。3. 姓。[更多解释]
麈 [ zhǔ ] 1. 古书上指鹿一类的动物,其尾可做拂尘。如 麈尾(即“拂尘”)。[更多解释]
yù mǐ
tíng tíng yù lì
pāo zhuān yǐn yù
yù lì
jīn yù
yù sè
rú huā sì yù
bīng qīng yù jié
xiăo jiā bì yù
yù shí jù fén
jīn tóng yù nǚ
jīn kē yù lǜ
jīn zhī yù yè
jǐn yī yù shí
lián xiāng xī yù
qióng lóu yù yǔ
jīn yù liáng yán
jīn kǒu yù yán
zhū yuán yù rùn
yù jié bīng qīng
bīng jī yù gǔ
yù tíng tíng
yù xiān xiān
yīng yīng yù lì
zì zì zhū yù
găi yù găi bù
găi bù găi yù
găi yù găi xíng
năi yù năi jīn
yù mǐ hū hū
bīng qīng yù rùn
jīng jīn liáng yù
kūn shān piàn yù
liáng jīn měi yù
pú yù hún jīn
shǒu shēn rú yù
yù jié sōng zhēn
nìng wéi yù suì , bù wéi wă quán
hóu fú yù shí
xuàn yù gǔ shí
qióng jiāng yù yè
wăn xiāng yù
yù mǐ miàn
hàn bái yù
yù shǔ shǔ
yù mǐ míng
yù lán piàn
yù huáng dà dì
jiān jiā yǐ yù shù
bái yù lián huā bēi
bái yù lián huā zhăn
qīng mén lǜ yù fáng
sān shí liù yù huáng
yù băn shí sān xíng
yù băn tài yǐ chuán
yù dòng xiān yuán tú
yù míng táng sì mèng
yù nǚ dăo liàn zhēn
yù nǚ xǐ tóu pén
yù shù hòu tíng huā
玉麈的拼音是:yù zhǔ点击 图标播放玉麈的发音。