竹竿顶端。
用竿悬首。
引 晋•傅玄 《正都赋》:“杪竿首而腹旋,承严节之繁促。”
引 康有为 《大同书》甲部第一章:“窥鸟发弹,射兽分炙,杀人竿首,以多示力。”
竿 [ gān ] 1. 竹子的主干。如 竹竿。立竿见影。揭竿而起。2. 特指“钓鱼竿”如 垂竿。投竿。竿钓。3. 古代指竹简。如 竿牍(书信)。[更多解释]
首 [ shǒu ] 1. 头,脑袋。如 首饰。首级。首肯(点头表示同意)。2. 领导的人,带头的。如 首领。元首。首脑。首相( xiàng )。3. 第一,最高。如 首都( dū )。首府。4. 最先,最早。如 首次。首届。首创。首日封。首义(首先起义)。5. 出头告发。如 自首。出首。6. 量词,指诗和歌。如 一首诗。7. 姓。[更多解释]
shǒu dū
shǒu năo
shǒu xiàng
yuán shǒu
shǒu xí
shǒu wèi
shǒu zhăng
zuì kuí huò shǒu
shǒu fǔ
shǒu shì
shǒu lǐng
băng shǒu
wéi shǒu
huí shǒu
shǒu chuàng
zhăn shǒu
zì shǒu
áng shǒu
shǒu yào
shǒu dāng qí chōng
mò rán huí shǒu
lì gān jiàn yǐng
shǒu qū yī zhǐ
shǒu xiān
shǒu wěi
qǐ shǒu
tòng xīn jí shǒu
bù kān huí shǒu
áng shǒu kuò bù
băi chǐ gān tóu
jiē gān ér qǐ
qiáo shǒu yǐ dài
wèi shǒu wèi wěi
sāo shǒu nòng zī
shǒu shàn zhī qū
qún lóng wú shǒu
shēn shǒu yì chù
shǒu shǔ liăng duān
mă shǒu shì zhān
rì shàng sān gān
fǔ shǒu tiē ěr
shǒu wěi xiāng yìng
chè shǒu chè wěi
qín shǒu é méi
shǒu jiè
shǒu fā shì
hé shǒu wū
shǒu rì fēng
chēng gān tiào gāo
tú qióng bǐ shǒu xiàn
gǔ shī shí jiǔ shǒu
nián yú shàng zhú gān
nián yú yuán zhú gān
yī zhú gān dă dào dǐ
hài yǒu èr shǒu liù shēn
shén lóng jiàn shǒu bù jiàn wěi
băi chǐ gān tóu gèng jìn yī bù
băi chǐ gān tóu , gèng jìn yī bù
shǒu cì
fǔ shǒu
竿首的拼音是:gān shǒu点击 图标播放竿首的发音。