台阶,阶级。
地位;等级。
引 汉•贾谊 《新书·阶级》:“若堂无陛级者,堂高殆不过尺矣。”唐•刘禹锡 《问大钧赋》:“是夕寝熟梦游乎无何有之乡。抗陛级于重霄兮,异人间之景光。”宋•曾巩 《郊祀庆成诗并进状》:“始就帷宫,则独先羣臣,霄兴待事;及至坛塲,则陟降陛级,彻去裀藉。”明•蒋一葵 《长安客话·黄金台》:“贵筑 邱禾实 诗:‘ 昭王 当日有高臺,陛级原因 郭隗 开。’”
引 《后汉书·孔融传》:“万乘至重,天子至尊,身为圣躬,国为神器,陛级县远,禄位限絶,犹天之不可阶,日月之不可踰也。”宋•李纲 《乞修军政札子》:“禁戒,则有号令之威;上下,则有陛级之法。”
陛 [ bì ] 1. 〔~下〕对国王或皇帝的敬称。2. 〔~见〕谒见皇帝。3. 〔~辞〕臣子向皇帝告别。4. 宫殿的台阶。如 陛级。阶陛。[更多解释]
级 [ jí ] 1. 层次。如 石级。拾级而上。2. 等次。如 级别。级差( chā )。3. 学校里学生所在学年的分段。如 年级。级任。4. 古代指战时或用刑斩下的人头。如 首级。5. 量词,用于台阶、楼梯。如 从一楼到三楼有四十多级台阶。[更多解释]
shàng jí
jiē jí
nián jí
děng jí
jí bié
xià jí
tóng jí
bān jí
shēng jí
jìn jí
fēn jí
jiàng jí
píng jí
gāo jí
chū jí
zhōng jí
chāo jí
tè jí
dī jí
cì jí
gè jí
bì bì
yī bān yī jí
dì zhèn zhèn jí
yī jí
shù liáng jí
qīng liàng jí
chū jí shè
wú chăn jiē jí
zī chăn jiē jí
bō xuē jiē jí
zhōng chăn jiē jí
shè jí ér shàng
sān jí tiào yuăn
bā jí gōng zī zhì
bàn wú chăn jiē jí
bèi bāo xuē jiē jí
dà zī chăn jiē jí
gāo jí gōng chéng shī
jiù zhōng chăn jiē jí
nú lì zhǔ jiē jí
xiăo zī chăn jiē jí
xīn zhōng chăn jiē jí
gāo jí shén jīng huó dòng
gāo jí shén jīng zhōng shū
guān liáo zī chăn jiē jí
liăng jí shī fàn xué táng
măi bàn zī chăn jiē jí
mín zú zī chăn jiē jí
wú chăn jiē jí dào dé
wú chăn jiē jí zhuān zhèng
zī chăn jiē jí gé mìng
zī chăn jiē jí zhuān zhèng
zī chăn jiē jí dào dé
wú chăn jiē jí rén shēng guān
zī chăn jiē jí zì yóu huà
fă guó zī chăn jiē jí gé mìng
shè huì zhǔ yì chū jí jiē duàn
yīng guó gōng rén jiē jí zhuàng kuàng
yīng guó zī chăn jiē jí gé mìng
陛级的拼音是:bì jí点击 图标播放陛级的发音。