秦始皇时方士。
秦始皇 时方士。后小说家加以附会,遂与“韩众”合二为一。参见“韩众”。
引 《史记·秦始皇本纪》:“因使 韩终、侯公、石生 求仙人不死之药。”
韩 [ hán ] 1. 中国周代诸侯国名,在今河南省中部、山西省东南部。2. 指“韩国”(位于亚洲朝鲜半岛南部)。3. 姓。[更多解释]
终 [ zhōng ] 1. 末了( liǎo ),完了( liǎo ),与“始”相对。如 年终。终场(末了一场)。终极。终审(司法部门对案件的最后判决)。终端。靡不有初,鲜克有终(人们做事无不有开头,而很少能坚持到底)。2. 从开始到末了。如 终年。终生。饱食终日。3. 人死。如 临终。送终。4. 到底,总归。如 终归。终究。终于。终将成功。5. 姓。[更多解释]
zuì zhōng
hán guó
zhōng shēn
zhōng shēng
nián zhōng
zhōng duān
shàn shǐ shàn zhōng
zhōng diăn
zhōng jié
zhōng shěn
zhōng zhǐ
gào zhōng
zhōng chăng
zhōng rì
zhōng nián
lín zhōng
zhōng tiān
zhōng gǔ
zì shǐ zhì zhōng
shǐ zhōng bù yú
shǐ zhōng rú yī
zhōng yú
shǐ zhōng
zhōng jiū
zhōng guī
zhōng jiǔ
zhōng jiāng
zhōng shēn dà shì
shòu zhōng zhèng qǐn
bù kě zhōng rì
cóng yī ér zhōng
yǒu shǐ yǒu zhōng
bù zhī suǒ zhōng
yǒu shǐ wú zhōng
bào hèn zhōng tiān
quán shǐ quán zhōng
lù lù zhōng shēn
wú shǐ wú zhōng
shèn shǐ shèn zhōng
zì shǐ zì zhōng
běn mò zhōng zhōng
shèn zhōng zhuī yuăn
băo shí zhōng rì
zhōng shēn zhì
zhōng diăn zhàn
lín zhōng guān huái
liăng shěn zhōng shěn zhì
piāo fēng bù zhōng zhāo
hán xī zài yè yàn tú
shé róu shùn zhōng yǐ bù bì
sòng jūn qiān lǐ zhōng xū bié
mǐ bù yǒu chū , xiăn kè yǒu zhōng
sòng jūn qiān lǐ , zhōng xū yī bié
yī rì wéi shī , zhōng shēn wéi fù
sòng jūn qiān lǐ , zhōng yǒu yī bié
jiāo lóng dé yún yǔ , zhōng fēi chí zhōng wù
hán yù
hán fēi zǐ
hán xìn
bù zhōng
韩终的拼音是:hán zhōng点击 图标播放韩终的发音。