洁白的皮肤。
指白花。
指洁白的纸张。
引 唐•白居易 《长恨歌》:“中有一人字 太真,雪肤花貌参差是。”秦牧 《艺海拾贝·神速的剪影》:“通过这二十几个字,一个雪肤花貌、十指纤纤、唇红齿白、云鬓蛾眉、秋水盈盈、嫣然含笑的古代美女的形象,就呈现在人们眼前了。”
引 宋•苏轼 《花落复次前韵》:“披衣连夜唤客饮,雪肤满地聊相温。”
引 宋•苏轼 《六观堂老人草书》诗:“苍鼠奋髯饮松腴, 剡 藤玉板开雪肤。”王十朋 集注:“雪肤言纸之白。”
雪 [ xuě ] 1. 天空中飘落的白色结晶体,多为六角形,是天空中的水蒸气冷至摄氏零度以下凝结而成。如 雪花。雪山。雪中送炭(喻在别人遇到困难时及时给予帮助)。2. 洗去,除去。如 报仇雪恨。为国雪耻。平反昭雪。3. 擦拭:“晏子独笑于旁,公~涕而顾晏子”。4. 姓。[更多解释]
肤 [ fū ] 1. 肉体表面的皮。如 皮肤。肌肤。切肤之痛。体无完肤。2. 表面的,浅薄的。如 肤浅。肤泛。3. 大:“薄伐猃狁,以奏~公”(“肤公”即“大功”)。[更多解释]
xuě zhōng sòng tàn
pí fū
bīng xuě
xuě huā
dà xuě
xuě shān
jī xuě
xiăo xuě
jī fū
tǐ wú wán fū
huá xuě
xuě bái
xuě liàng
fū qiăn
xuě qīng
xuě shàng jiā shuāng
yáng chūn bái xuě
chéng mén lì xuě
fū cùn
gǔn xuě qiú
bīng tiān xuě dì
fēng huā xuě yuè
qiè fū zhī tòng
é máo dà xuě
fēng xuě jiāo jiā
xuě lǐ sòng tàn
xuě ní hóng zhăo
bái xuě xuě
bái xuě ái ái
bīng hún xuě pò
yìng xuě dú shū
bào fēng xuě
pí fū bìng
xuě huā gāo
huá xuě băn
xuě lián huā
xuě lǐ hòng
xuě lǐ hóng
ruì xuě zhào fēng nián
fēng xuě yè guī rén
qí lǘ fēng xuě zhōng
tuán xuě sàn xuě cí
wú biăo xuě wáng zhāng
xuě shī zǐ xiàng huǒ
zì săo mén qián xuě
bái xuě gē sòng wǔ pàn guān guī jīng
bái xuě
xuě qiāo
yáo xuě yín
xuě yán
xuě fēng
cáo xuě qín
fū sè
huá xuě yùn dòng
xuě bēng
fēng xuě
bīng xuě táng
xuě piàn
shēn xuě
fū lǐ
雪肤的拼音是:xuě fū点击 图标播放雪肤的发音。