箫与鼓。泛指乐奏。
引 南朝•梁 江淹 《别赋》:“琴羽张兮簫鼓陈, 燕 赵 歌兮伤美人。”宋•张孝祥 《水调歌头·桂林集句》词:“家种黄柑丹荔,户拾明珠翠羽,簫鼓夜沉沉。”明•王玉峰 《焚香记·赴任》:“楼船簫鼓交龙旆,想赴京时半肩行李,从今一洗当年耻。”清•昭槤 《啸亭续录·端午龙舟》:“乾隆 初,上於端午日,命内侍习竞渡於 福海 中,皆画船簫鼓,飞龙鷁首,络绎於鲸波怒浪之间。”亦指军乐。 唐•李白 《发白马》诗:“将军发白马,旌节渡 黄河。簫鼓聒山岳,沧溟涌涛波。”
箫 [ xiāo ] 1. 管乐器名,古代的“排箫”是许多管子排在一起的,现代用一根管子,竖着吹,亦称“洞箫”。2. 弓的末端。[更多解释]
鼓 [ gǔ ] 1. 打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。如 鼓乐( yuè )。鼓角( jiǎo )。大鼓。2. 形状、声音、作用像鼓的。如 耳鼓。石鼓。3. 敲击或拍打使发出声音。如 鼓吹。鼓噪。4. 发动,使振作起来。如 鼓励。鼓动。鼓舞。一鼓作气。5. 高起,凸出。如 鼓包。鼓胀。6. 古代夜间击鼓以报时,一鼓即一更。[更多解释]
yī gǔ zuò qì
luó gǔ
gǔ lì
gǔ wǔ
gǔ chuī
gǔ zhăng
gǔ dòng
gǔ zào
gǔ jìn
luó gǔ xuān tiān
jǐn luó mì gǔ
dà zhāng qí gǔ
qiāo biān gǔ
chuī gǔ shǒu
dă biān gǔ
huān xīn gǔ wǔ
qiāo luó dă gǔ
gǔ gǔ nāng nāng
yăn qí xī gǔ
chóng zhěng qí gǔ
qí gǔ xiāng dāng
dă tuì táng gǔ
zhòng zhèn qí gǔ
mù gǔ chén zhōng
yáo chún gǔ shé
dōng dōng gǔ
băo gǔ gǔ
qì gǔ gǔ
gǔ léng léng
gǔ liū liū
gǔ péng péng
gǔ náng náng
gǔ téng téng
gǔ zhàng zhàng
măn gǔ gǔ
pàng gǔ gǔ
zhàng gǔ gǔ
zhí gǔ gǔ
yăn gǔ gǔ
dà luó dà gǔ
yī gǔ yī băn
bù gǔ léi mén
gǔ shé yáo chún
méng zài gǔ lǐ
huā gǔ xì
tuì táng gǔ
bō làng gǔ
gǔ fēng jī
zhōng gǔ lóu
yuán gǔ gǔ
xiàng jiăo gǔ
tài píng gǔ
huò láng gǔ
gǔ fēng lú
jīng yùn dà gǔ
gǔ pò zhòng rén chuí
luó qí gǔ bù qí
míng gǔ ér gōng zhī
pò gǔ luàn rén chuí
cháo zhōu dà luó gǔ
箫鼓的拼音是:xiāo gǔ点击 图标播放箫鼓的发音。