苍老的容颜。苍翠之色。
苍老的容颜。
引 宋•欧阳修 《醉翁亭记》:“苍颜白髮,頽然乎其间者,太守醉也。”清•孙枝蔚 《病》诗:“已识苍颜瘦,何劳明镜窥。”
苍翠之色。
引 宋•曾巩 《冬望》诗:“长松夹树盖十里,苍颜毅气不可迴。”清•孙枝蔚 《水叹》诗之二:“古人心如雨中山,久雨益復识苍颜。”
形容人年纪很老。
引 《初刻拍案惊奇·卷二四》:「话说洪武年间浙江盐官会骸山中有一个老者,缁服苍颜,幅巾绳履,是个道人打扮。」
苍 [ cāng ] 1. 青色(包括蓝和绿)如 苍翠。苍松。苍天。苍穹(苍天)。苍龙。2. 灰白色。如 苍白。苍苍(➊灰白;➋苍茫)。苍老。苍劲(苍老挺拔,多指树木形态或书画笔力)。3. 姓。[更多解释]
颜 [ yán ] 1. 面容,脸色,脸面。如 容颜。开颜。颜面。颜色。笑逐颜开。鹤发童颜。2. 色彩。如 颜料。五颜六色。3. 姓。[更多解释]
wǔ yán liù sè
yán sè
cāng qióng
cāng yíng
cāng cuì yù dī
cāng lăo
cāng máng
cāng liáng
cāng cuì
cāng cāng
hè fà tóng yán
cāng jìng
cāng huáng
cāng yù
cāng măng
hé yán yuè sè
xǐ xiào yán kāi
xiào zhú yán kāi
hòu yán wú chǐ
chá yán guān sè
hóng yán bó mìng
méi tóu cāng ying
nú yán bì xī
yù yù cāng cāng
qiăng yán huān xiào
zhèng yán lì sè
yán yán
bái cāng cāng
hēi cāng cāng
huáng cāng cāng
măng cāng cāng
măng măng cāng cāng
biàn yán biàn sè
răn cāng răn huáng
bái fà cāng cāng
nú yán mèi gǔ
cuò rèn yán biāo
cāng bái
cāng yíng fù jì wěi
zhōng guó huà yán liào
bā yán kā lā shān mài
yán zhī tuī
yán shì jiā xùn
yán yán zhī
yán liào
róng yán
qióng cāng
hóng yán
gǔ yán liào
hàn yán
zhū yán
cāng tiān
shàng cāng
cāng shān
cāng shēng
cāng lóng
xī yán
yán miàn
lóng yán
cāng gǒu
苍颜的拼音是:cāng yán点击 图标播放苍颜的发音。