跳跃貌。
又踢又跳。
方言。灵活;乖巧。
指卖乖取巧。
引 《宋史·兵志四》:“昌祚 等乃以牌子踢跳闪烁,振以响环,贼马惊溃。”
引 《警世通言·赵太祖千里送京娘》:“约莫二更时分,只听得赤麒麟在后边草屋下有嘶喊踢跳之声。”《隋唐演义》第八回:“马见主人拍项分付,有欲言之状,四蹄踢跳,嘶喊连声。”蒋和森 《风萧萧》十一:“一上去就紧紧揪住鬃毛任那马蹴踏踢跳,就是不放。”
引 《金瓶梅词话》第二三回:“不许你在汉子跟前弄鬼,轻言轻语的,你説把俺们躧下去了,你要在中间踢跳,我的姐姐,对你説,把这等想心儿,且吐了些儿罢。”
踢 [ tī ] 1. 用脚触击。如 踢毽子。一脚踢开。踢蹬。踢踏。踢皮球(a.抬脚触击皮球;b.喻互相推委,来回扯皮的官僚主义作风)。[更多解释]
跳 [ tiào ] 1. 两脚离地全身向上或向前的动作。如 跳跃。跳水。跳荡。跳跶。跳高。跳远。跳舞。弹( tán )跳。暴跳如雷。跳梁小丑(指上蹿下跳,兴风作浪的微不足道的坏人)。2. 越过。如 跳班。跳棋。跳槽。3. 一起一伏地动。如 心跳。眼跳。心惊肉跳。跳 [ táo ] 1. 古同“逃”。[更多解释]
tiào wǔ
tiào dòng
xīn tiào
tiào shuǐ
tiào yuè
tī tà
tī dá
tī tū
tī tū tū
tī lǐ tà lā
tī chā gē chā
tī lǐ tuō luò
xīn jīng ròu tiào
quán dă jiăo tī
huó bèng luàn tiào
huān bèng luàn tiào
gǒu jí tiào qiáng
jī fēi gǒu tiào
shàng cuàn xià tiào
shàng cuān xià tiào
lián bèng dài tiào
huó tiào tiào
tī dàng dàng
bèng bèng tiào tiào
păo păo tiào tiào
tiào tiào wǔ wǔ
tiào tiào zuàn zuàn
tī tī bàn bàn
tī tī pèng pèng
huó bèng huó tiào
tiào tái tiào shuǐ
tiào băn tiào shuǐ
tiào liáng xiăo chǒu
tī tà wǔ
èr tī jiăo
tī pí qiú
tiào fáng zi
tán tiào lì
bào tiào rú léi
chēng gān tiào gāo
sān jí tiào yuăn
tiào zăo shì cháng
lǐ yú tiào lóng mén
tóu sān jiăo nán tī
zhēng zhuó yăn tiào huáng hé
tiào xià huáng hé xǐ bù qīng
yăn jīng tiào , huǐ qì dào
tiào dào huáng hé yě xǐ bù qīng
tiào jìn huáng hé yě xǐ bù qīng
sān shī shén bào tiào , qī qiào nèi shēng yān
tiào mă
tiào băn
tiào săn
tiāo tī
tiào jiăo
tiào tái
tiào liáng
tán tiào
qǐ tiào
踢跳的拼音是:tī tiào点击 图标播放踢跳的发音。