犹霞杯。
引 唐•曹唐 《送刘尊师祗诏阙庭》诗之二:“霞觴共饮身虽在,风驭难陪跡未闲。”宋•晏几道 《鹧鸪天》词:“须教月户纤纤玉,细捧霞觴灩灩金。”清•李渔 《风筝误·习战》:“喜孜孜归来帐房,笑吟吟自捧霞觴。”
霞 [ xiá ] 1. 日出或日落时天空云层因受日光斜射而呈现的光彩。如 朝( zhāo )霞。晚霞。彩霞。云霞。霞帔。霞光。[更多解释]
觞 [ shāng ] 1. 古代酒器。如 举觞称贺。觞酌。2. 欢饮,进酒。如 觞饮。觞咏(饮酒赋诗)。[更多解释]
wăn xiá
yún zhēng xiá wèi
yī shāng yī yǒng
bì xiá yuán jūn cí
xú xiá kè yóu jì
quán shí gāo huāng , yān xiá gù jí
xiá guāng
xiān xiá lǐng
xiá wài
zhāo xiá
yún xiá
bì xiá cí
căi xiá
yān xiá
luò xiá
qī xiá
yún xīng xiá wèi
xú xiá kè
xiá sāi
làn shāng
tài xiá
xiá yú
jiā shāng
bàn tiān zhū xiá
xiān xiá guān
ěr xiá
qīng xiá
xiá fēi
xiá qì
lì shāng
xiá gé
cán xiá
xiá chăng
xiá căi
xiá wèi
lín shāng
shāng yì
xiá yăn
xiá xié
suō xiá
xiá shū
xiá rào
shǔ shāng
xiá qiān
xiá pèi
xiá mì
xiá kăn
xiá jū
jiǔ xiá jū
hān shāng
gōng shāng
shāng gōng
xiá gōng
xiá fēn
dān xiá
cān fēng sì xiá
xiá càn
càn ruò yún xiá
shāng zhuó
fèng guān xiá pèi
霞觞的拼音是:xiá shāng点击 图标播放霞觞的发音。