辞赋和铭文。
引 南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·才略》:“李尤 赋铭,志慕鸿裁。”
赋 [ fù ] 1. 旧指田地税。如 田赋。赋税。2. 中国古典文学的一种文体。3. 念诗或作诗。如 登高赋诗。4. 给予,亦特指生成的资质。如 赋予。赋有。天赋。禀赋。5. 古同“敷”,铺陈,分布。[更多解释]
铭 [ míng ] 1. 铸、刻或写在器物上记述生平、事迹或警诫自己的文字。如 铭刻。铭文。铭志。墓志铭。座右铭。2. 在器物上刻字,表示纪念,永志不忘。如 铭记。铭心。铭骨。铭诸肺腑(喻永记)。3. 中国古代用于铭刻的文字逐步形成的一种文体,如《文心雕龙》有《铭箴》篇。[更多解释]
tiān fù
kè gǔ míng xīn
míng jì
fù yǔ
zuò yòu míng
mù zhì míng
cì shì jí xié fù
jiǔ chéng gōng lǐ quán míng
fù dé gǔ yuán căo sòng bié
bǐng fù
míng wén
míng kè
fù shī
fù dé
sān dōu fù
fù lù
fù shuì
zhēng fù
fù xián
qiū sè fù
tián fù
mù míng
míng xīn
bēi míng
míng găn
shī fù
xiàn fù
zǐ xū fù
zhèng fù
zhì fù
cí fù
hèn fù
ē páng gōng fù
cái fù
wú chéng fù
chì bì fù
fù yì
pèi míng
jiè shí míng
fù yú
gōng fù
qiū fù
fēng fù
lǜ fù
sāo fù
fù xíng
gé fù
dīng fù
fù jí
fù zhàng
zé fù
chūn fù
wáng fù
jiǔ fù
wén fù
yì fù
yáo fù
qīng yáo báo fù
赋铭的拼音是:fù míng点击 图标播放赋铭的发音。