古代官吏被降职并调至边远之地。
迷信说法,谓仙人获罪而贬降、托生人世。
引 宋•王巩 《甲申杂记》:“云将引用 岭 南謫降人、 元祐 人同力为之。”清•钱谦益 《江兆豫侍御六十寿序》:“一时敢言直諫之士,以次謫降。”
引 明•高启 《青丘子歌》:“本是 五云阁 下之仙卿,何年謫降在世间,向人不道姓与名。”《花月痕》第四三回:“﹝ 玉帝 ﹞将我们监禁在离恨天,先后謫降人世,亲歷了恨泪愁冤的苦。”
官吏因罪降职。
引 宋·王巩〈甲申杂记〉:「将引用岭南谪降人,元祐人同力为之。」
仙人堕落人间。
引 《初刻拍案惊奇·卷二八》:「若非仙官谪降,便是古德转生。」
谪 [ zhé ] 1. 谴责,责备。如 众人交谪。2. 封建时代特指官吏降职,调往边外地方。如 谪迁。谪降( jiàng )。谪戍。谪居。贬谪。3. 变异:“庚午之日,日始有~”。[更多解释]
降 [ jiàng ] 1. 下落,落下。如 下降。降旨。降临。降旗。空降。2. 减低,贬抑。如 降低。降价。降职。降解( jiě )。降心相从(抵制自己心志以服从别人)。3. 姓。降 [ xiáng ] 1. 投降,归顺。如 宁死不降。2. 降服,使驯服。~龙伏虎。[更多解释]
xià jiàng
jiàng dī
jiàng shuǐ
tóu xiáng
jiàng jià
jiàng luò
jiàng lín
jiàng wēn
jiàng jí
shēng jiàng
cóng tiān ér jiàng
xǐ cóng tiān jiàng
huò cóng tiān jiàng
jiàng jiàng
xiáng lóng fú hǔ
zhāo xiáng nà pàn
jiàng shuǐ liàng
jiàng luò săn
kōng jiàng bīng
shēng jiàng jī
jiàng bàn qí
rén gōng jiàng yǔ
yī wù xiáng yī wù
wú tiáo jiàn tóu jiàng
jiàng xiáng
zhāo xiáng
xiáng fú
jiàng shēng
qǐng xiáng
pǔ jiàng
jiàng yǔ
chén jiàng
jiàng gé
zhà xiáng
xiáng rén
shuāng jiàng
jiàng jiě
jiàng zhí
jiàng yā
zhòu jiàng
qǐ jiàng
jiàng fú
qǐ xiáng
kōng jiàng
quàn xiáng
yè mù jiàng lín
jiàng jiē
jiàng huǒ
jiàng yǔ liàng
jiàng xuě
nà xiáng
pàn jiàng
xiáng mó
jiàng běn zēng xiào
biăn zhé
zhì jiàng
guī xiáng
míng jiàng
谪降的拼音是:zhé jiàng点击 图标播放谪降的发音。