汉贾谊、司马相如的并称。二人均以辞赋著名。
汉•贾谊、司马相如 的并称。二人均以辞赋著名。
引 《晋书·文苑传序》:“自时已降,轨躅同趋, 西都 贾马 耀灵蛇於掌握, 东汉•班 张 发雕龙於綈槧,俱标称首,咸推雄伯。”南朝 梁 萧统 《<文选>序》:“古诗之体,今则全取赋名, 荀 宋•表之於前, 贾 马 继之於末。”元•王实甫 《西厢记》第五本第四折:“他曾笑 孙 庞 真下愚,若是论 贾 马 非英物。”
贾 [ gǔ ] 1. 作买卖的人;商人。古时特指设店售货的坐商。如 行商坐贾。2. 卖。如 余勇可贾(比喻还有多余的力量可以使出)。贾 [ jiǎ ] 1. 姓。贾 [ jià ] [更多解释]
马 [ mǎ ] 1. 哺乳动物,颈上有鬃,尾生长毛,四肢强健,善跑,供人骑或拉东西。如 马匹。骏马。马到成功。马首是瞻(喻跟随别人行动)。2. 大。如 马蜂。马勺。3. 姓。[更多解释]
yī mă dāng xiān
zhǐ lù wéi mă
mă lù
rén mă
luó mă
mă chē
chē shuǐ mă lóng
bīng mă
sī mă
yě mă
zhàn mă
jùn mă
yī mă píng chuān
mă gé guǒ shī
qīng méi zhú mă
shàng mă
xià mă
zǒu mă
sài mă
chū mă
jīn gē tiě mă
mă hǔ
mă lǐ
mă lā sōng
mă dà hā
bā hā mă
bā ná mă
mă qí dùn
mă tí xíng
mă lā wéi
suǒ mă lǐ
mă lái xī yà
mă bù tíng tí
mă mă hǔ hǔ
dān qiāng pǐ mă
wàn mă bēn téng
kuài mă jiā biān
tiān mă xíng kōng
mă shàng
lì mă
sài wēng shī mă
mă lì
mă hè
mă qián zú
zǒu mă dēng
xià mă wēi
pāi mă pì
lòu mă jiăo
mă hòu pào
mă pì jīng
fēng mă niú
mă shēng jiăo
niú mă zǒu
hàn mă gōng láo
qiān jūn wàn mă
zǒu mă shàng rèn
zhū sī mă jì
zǒu mă guān huā
hài qún zhī mă
bīng huāng mă luàn
贾马的拼音是:gǔ mă点击 图标播放贾马的发音。