轿子。亦指轿子和马。
指乘轿或骑马。
引 《水浒传》第二十回:“林冲 等一行人,请 晁盖 上了轿马,都投大寨里来。” 《儿女英雄传》第十三回:“把个 山阳县 吓得忙着分派人打扫公馆,伺候轿马,预备下程酒饭。” 李劼人 《大波》第二部第六章:“我一个人好办。人夫轿马是现成的,若果形势不对,我立刻就走。”
引 元•曾瑞 《哨遍·思乡》套曲:“梯航海嶠暮云黄,轿马烟嵐乱山青。”
轿 [ jiào ] 1. 由人抬着走的交通工具(亦称“肩舆”)如 轿子。轿车。花轿。[更多解释]
马 [ mǎ ] 1. 哺乳动物,颈上有鬃,尾生长毛,四肢强健,善跑,供人骑或拉东西。如 马匹。骏马。马到成功。马首是瞻(喻跟随别人行动)。2. 大。如 马蜂。马勺。3. 姓。[更多解释]
yī mă dāng xiān
zhǐ lù wéi mă
mă lù
rén mă
luó mă
mă chē
chē shuǐ mă lóng
bīng mă
sī mă
jiào zǐ
yě mă
zhàn mă
jùn mă
yī mă píng chuān
mă gé guǒ shī
qīng méi zhú mă
shàng mă
xià mă
zǒu mă
sài mă
chū mă
jīn gē tiě mă
mă hǔ
mă lǐ
mă lā sōng
mă dà hā
bā hā mă
bā ná mă
mă qí dùn
mă tí xíng
mă lā wéi
suǒ mă lǐ
mă lái xī yà
mă bù tíng tí
mă mă hǔ hǔ
dān qiāng pǐ mă
wàn mă bēn téng
kuài mă jiā biān
tiān mă xíng kōng
mă shàng
lì mă
sài wēng shī mă
mă lì
mă hè
mă qián zú
zǒu mă dēng
xià mă wēi
pāi mă pì
lòu mă jiăo
mă hòu pào
mă pì jīng
fēng mă niú
mă shēng jiăo
niú mă zǒu
hàn mă gōng láo
qiān jūn wàn mă
zǒu mă shàng rèn
zhū sī mă jì
zǒu mă guān huā
hài qún zhī mă
轿马的拼音是:jiào mă点击 图标播放轿马的发音。